Showbiz

Thiều Bảo Trâm: "Không sợ yêu sai người, chỉ sợ không… yêu nữa"

Có những người lớn lên bằng tình yêu của khán giả, có người lớn lên bằng những áp lực từ những soi xét. Thiều Bảo Trâm, bằng một cách nào đó, đã lớn lên bằng cả hai.

Sau tất cả những thăng trầm mà sự nổi tiếng có thể mang đến, Trâm không tìm cách khẳng định bản thân mình một cách ồn ào. Cô chỉ đơn giản là… ở lại. Ở lại với âm nhạc, với khán giả, và với chính mình - một phiên bản trưởng thành hơn, biết cách thả lỏng và học được một điều rất khó: yêu bản thân mình - trước khi mong chờ ai đó làm điều đó thay.

Thiều Bảo Trâm trải lòng về cuộc sống hiện tại, tiết lộ quan điểm về chuyện yêu và chia tay 

Chúc mừng Trâm vì những thành tích rất ấn tượng của bài hát Không Lời. Đây có phải điều Trâm hướng tới khi cho ra mắt sản phẩm này không?

Chắc chắn rồi. Tôi nghĩ một người nghệ sĩ nào khi ra mắt sản phẩm đều trông đợi sự ủng hộ từ khán giả. Sau Chị Đẹp, tôi cảm nhận được rằng mọi người mong đợi ở sản phẩm tiếp theo của mình, vậy nên tôi vô cùng lo lắng. Tôi luôn suy nghĩ xem mình cần phải làm gì, phải kể câu chuyện và mang đến thông điệp gì cho khán giả? 

Bài hát đấy đã tìm đến với Trâm trong hoàn cảnh như thế nào?

Rất ngẫu nhiên thôi. Khi đó tôi vẫn đang quay Chị Đẹp, nhưng mà tâm trí thì hơi rối bời. Ngay khi nghe bài hát này, tôi đã có cảm giác… là lạ. Tình yêu mập mờ? Tôi thì chưa bao giờ biết yêu mập mờ là gì hết vì từ trước đến giờ tôi chưa từng ở trong mối quan hệ như thế. Nhưng sau này, khi cùng ekip nghe lại các demo xem nên làm bài hát nào tiếp theo - tôi lại thấy Không Lời có chủ đề thật sự thú vị. Hình như đây cũng là một vấn đề tình cảm rất lớn mà các bạn trẻ lẫn những người xung quanh tôi đang gặp rất nhiều. Điều đó khiến cả tôi và ekip đều tán thành quyết định lựa chọn đây sẽ là bài hát tiếp theo của Thiều Bảo Trâm.

Có sự đồng điệu nào về mặt cảm xúc với bài hát này không nhỉ? 

Đồng điệu thì không. Như vừa chia sẻ, tôi chưa bao giờ có trải nghiệm với một tình yêu mập mờ. 

Hành trình âm nhạc của tôi từ trước đến nay không đi đôi với đời sống của tôi. Nó chỉ đơn giản là tôi muốn được chia sẻ, được thấu hiểu và tạo ra sự đồng điệu với mọi người. Chắc vì thế mà khán giả khi nghe Không Lời đều thấy được đồng cảm trong câu chuyện đó. Còn riêng tôi thì chưa bao giờ bước chân vào một mối quan hệ… nguy hiểm và đầy sự kịch tích đến thế. Tôi vốn là người tìm kiếm sự ổn định trong tình yêu. Nhưng thật ra, chắc sẽ hơi khó để chúng ta có thể tìm được một tình yêu thật sự chân thành và lâu dài trong thời đại này, vậy nên tôi cũng muốn được chia sẻ cùng mọi người cảm giác hoang mang trong tình yêu.

 - Ảnh 3.

Trâm thấy sự thay đổi của mình qua từng sản phẩm, từng cột mốc trong sự nghiệp đã diễn ra như thế nào?

Tôi thấy mình hoàn thiện hơn. Tôi cũng thấy mình háo hức học hỏi những điều mới, hiểu được thật nhiều về những điều khán giả mong chờ từ mình. Tôi muốn được cân bằng giữa cái tôi trong âm nhạc và sự mong đợi của khán giả nữa. Là một người nghệ sĩ, tôi muốn hát thật hay những bài hát mà khán giả yêu thích, hóa thân vào những hình ảnh mà khán giả trông chờ. Đến hôm nay thì tôi nghĩ mình đã tìm được hướng đi phù hợp với bản thân rồi. Việc đi hát cũng là để phục vụ cho khán giả của mình, và cũng bởi mình yêu âm nhạc nữa - thế nên tôi và ekip cố gắng rất nhiều để tìm ra những điều mới lạ nhưng vẫn phải thật là… Thiều Bảo Trâm. 

Vậy Thiều Bảo Trâm trong âm nhạc là một cô gái như thế nào?

Tôi nghĩ là mình đã có chiều sâu cảm xúc hơn trong âm nhạc. Tôi đã học được nhiều trải nghiệm trong cuộc sống và đã biết vận dụng, thể hiện bản thân một cách nhẹ nhàng, bình thản mà không cần phải gồng lên. Sự gồng lên ở đây không phải là kỹ thuật, mà là cách mình thể hiện và đưa cảm xúc vào một cách tự nhiên. Ban đầu tôi thấy việc này là khá là khó, nhưng dần dà, tôi nghĩ rằng hãy cứ là bản thân mình thôi. Có cảm xúc ra sao thì hãy thể hiện như vậy, chia sẻ với khán giả góc nhìn của mình về những câu chuyện trong âm nhạc và đặt trái tim mình vào đó một cách chân thành. Khán giả chắc cũng dần cảm nhận được năng lượng đó từ phía tôi. Mỗi khi thể hiện một bài hát dù buồn, tôi cũng tìm cách gửi một năng lượng thật nhẹ nhàng và an lành cho mọi người. Để ai đó khi nghe có thể cảm thấy được vỗ về, cho phép mình buồn một chút nhưng không bi lụy. 

Mong rằng mọi người khi nghe nhạc của Trâm thì cũng hãy có đủ can đảm để tiếp tục yêu thương, sống và cho mình thật nhiều cơ hội khám phá thế giới.

Giống như cách Trâm đã làm với bài Chưa Quên Người Yêu Cũ nhỉ? 

Đúng rồi. Đó là điều tôi luôn nung nấu trong quá trình thực hiện bài hát đó ở Chị Đẹp. Ngoài những cảm xúc về công việc, thì tình cảm cũng là nguyên nhân lớn trong cuộc sống khiến chúng ta có thể sụp đổ về mặt tinh thần. Tôi luôn có một suy nghĩ trong đầu khi làm bài hát đó là mong mọi người sẽ luôn bao dung với chính mình. Chúng ta biết chia sẻ và lắng nghe với người khác, nhưng lại ít khi cho phép mình được mở lòng, bước tiếp và có hạnh phúc mới. Là một nghệ sĩ, đến với khán giả bằng âm nhạc chứ không phải chia sẻ hàng ngày - sẽ rất khó để có cơ hội gặp gỡ tất cả mọi người. Thế nên khi làm bài hát đó, tôi muốn rằng khi khán giả nghe nó - họ sẽ bắt đầu vượt qua được những nỗi buồn của bản thân, mở rộng thế giới của mình ra và đừng mắc kẹt trong một nơi nào đó. Đây là một bài hát đã cho tôi rất nhiều kỷ niệm. 

 - Ảnh 4.

Đây chắc cũng là bước ngoặt trong chương trình, khiến Trâm nhận được rất nhiều sự đồng cảm của khán giả đấy nhỉ?

Tôi cũng rất bất ngờ. Trước khi tham gia chương trình, tôi vẫn nghiêng về việc là mình sẽ nhảy và bùng cháy nhiều hơn. Nhưng đến cuối cùng thì tôi nhận ra, đôi khi những thứ chạm sâu đến trái tim của mỗi người lại để lại dấu ấn hơn cả. Chắc bởi bài hát đó cũng mang trong mình rất nhiều thông điệp, và những cảm xúc mà tôi cùng chị Yến mang đến cũng chạm vào trái tim của mọi người. Vậy nên sau phần trình diễn ấy, tôi thấy khán giả đã đón nhận sự cố gắng của mình hơn. 

Trải qua rất nhiều thăng trầm của hào quang từ khi  mới vào nghề đến giờ, có khi nào Trâm cảm nhận cái gọi là vị đắng của sự nổi tiếng không? 

Đối với tôi thì hành trình âm nhạc mười mấy năm qua giống như một bữa ăn ngon. Có những món nêm nếm rất vừa tay, nhưng cũng có những món… hơi quá tay một chút. Nhưng tôi tận hưởng tất cả mọi cách cân bằng. Những hương vị đó là điều hiển nhiên thôi. Khi mình là người nổi tiếng, sẽ có những sự quan tâm nhiều hơn một chút, khen chê nhiều hơn một chút, nhưng đó đều là những thứ cần có của cuộc sống mà. Tôi đã khóc rất nhiều trong mười mấy năm đó. Nhưng cũng đã có rất nhiều giọt nước mắt hạnh phúc và điều tuyệt vời đã đến với tôi nhờ công việc này. Vậy nên tôi không hối tiếc bất cứ điều gì và trân trọng tất cả. 

 - Ảnh 5.

Có khi nào từng muốn phản kháng trước những gì không đúng về mình không? 

Ôi không ạ. Tôi nghĩ mình không thể nào hoàn hảo trong mắt tất cả mọi người, kể cả trong mắt bạn bè và người thân. Ta sẽ luôn có một khuyết điểm nhỏ nào đấy, và tôi thì chọn không sống với sự phán xét đúng - sai với bản thân. Chúng ta sống và phát triển trong những môi trường khác nhau, vậy nên hãy luôn cho mình những cơ hội để cố gắng, học hỏi. 

Là một nghệ sĩ, tôi nghĩ rằng mình chỉ có một cơ hội duy nhất: Đó là chứng minh bản thân trên sân khấu và qua những thông điệp mình mang đến trong âm nhạc. Tôi luôn nhắc nhở bản thân là phải đi đúng cái mục tiêu mà mình đưa ra, muốn sống sao, làm việc sao thì đi đúng con đường đó và không để những thứ xảy ra xung quanh có cơ hội để làm tổn thương mình. Nếu có mắc sai lầm thì hãy cho bản thân một cơ hội được sửa sai. 

Để có một tâm thế như vậy là cả một hành trình dài rèn mình đấy. 

Năm tôi bắt đầu làm nghề là 18 tuổi, đến bây giờ - cộng cả tuổi mụ nữa là… 32 rồi. Không quá dài cũng không quá ngắn. Nhưng tôi lại rất thích quãng thời gian này, đây là những tháng ngày đẹp nhất cuộc đời mà tôi từng có. Thường thì mọi người hay nói là 17-18 tuổi là quãng thời gian đẹp nhất. Tôi thì không! Tôi nghĩ là 30 tuổi. Ở tuổi này, tôi đã có sự chín muồi và trưởng thành hơn, cũng tự lập và có thể quyết định mọi thứ trong cuộc sống của mình. Có đủ lý trí nhưng cũng đầy tình cảm, biết cho đi và cũng biết yêu thương. Tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc từ những điều nhỏ nhất. Tôi nghĩ khoảng thời gian này là bước ngoặt trong cuộc sống của mình. 

Nhưng có một cái tôi thấy rất hay, đó là tôi nhận ra mình đã đủ lý trí để biết rằng có những thứ xảy ra thì hãy để nó xảy ra, đừng cố kiểm soát. Ngày còn trẻ, tôi cứ cố gắng kiểm soát bản thân mình rồi kiểm soát những người xung quanh, kiểm soát cả những tình huống xảy ra trong cuộc sống. Bây giờ tôi học cách thả lỏng. Bởi có những thứ xảy ra là để mình học bài học đó, thì dù không muốn học, không chịu học thì rồi cũng sẽ phải học bài khác thôi. Quan trọng là mình phải học, và đừng học đi học lại một bài. Vậy nên tôi cứ tự nói với bản thân mình là: Cuộc sống này thú vị quá! Tôi đã đủ lớn để bắt đầu biết quan sát những bài học đến với mình như thế nào. Khi mình đã học được rồi và sau này khi đối diện với những câu chuyện tiếp theo thì nó sẽ bình thản và nhẹ nhàng hơn.

 - Ảnh 6.

Bài học lớn nhất mà những năm 20 tuổi mang lại cho em đó sao? 

Tôi nghĩ đó là bài học về sự chấp nhận. Điều đó rất quan trọng bởi đôi khi chúng ta sẽ luôn tự hỏi rằng tại sao chuyện đó lại xảy ra với mình? Tại sao mình không làm khác đi. Giờ tôi lại nghĩ: Mọi chuyện xảy ra đều có lý do của nó. Và nếu nó không xảy ra thì liệu mình có thể trưởng thành được như bây giờ không? Liệu mình có trở thành Thiều Bảo Trâm như bây giờ? 

Hiện tại, tôi thấy rất hài lòng với bản thân mình. Không phải về mặt vật chất mà ở sự kỷ luật. Tôi là người rất kỷ luật với bản thân, yêu công việc, có thời gian bên gia đình, bạn bè và tận hưởng mọi khoảnh khắc trong cuộc sống. Sự kỷ luật mà tôi có được là nền móng rất vững chắc, bởi khi có kỷ luật với bản thân về sức khỏe vật lý và tinh thần - thì dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, chúng ta cũng có thể vượt qua một cách dễ dàng. Vậy nên việc kỷ luật như đi tập hay ăn uống lành mạnh không chỉ là để đẹp, mà còn là để ươm mầm cho bản thân, gieo vào chính mình những hạt giống của sự dũng cảm. Chỉ khi mình có một cơ thể khỏe mạnh và tâm trí minh mẫn thì mình mới đối mặt được mọi thứ một cách mạnh mẽ hơn. Tôi kỷ luật để mình được hạnh phúc.

Trâm đã độc thân được bao nhiêu lâu rồi? 

Cũng… khá lâu đấy ạ.

Độc thân lâu quá nhiều khi khiến chính chúng ta tự hỏi: Mình có nhất thiết phải ở trong một mối quan hệ và phụ thuộc cảm xúc của mình vào người kia không? Đó cũng là một bài học mà phụ nữ nên trải qua đấy nhỉ?

Tôi để ý thấy, phụ nữ khi yêu thường có một sự bao bọc, che chở nhất định từ nguồn năng lượng của người mẹ. Đôi khi hơi bao bọc quá nữa, và tôi rất hiểu bài học này. Nhưng bài học đó dù khó, nhưng tôi sẽ cố phải học - bởi tôi tin rằng đó cũng là chìa khóa hạnh phúc. Khi ta cứ cho đi quá nhiều năng lượng của mình thì ta cũng vô thức tạo áp lực cho người bên cạnh, khiến họ cảm thấy mình bị tập trung vào họ quá nhiều. 

Xung quanh tôi cũng có những người bạn là các chị đã có gia đình, tôi quan sát thấy những người có gia đình hạnh phúc thường có những niềm vui riêng, không bị dựa dẫm cảm xúc của mình vào đối phương, không đặt hạnh phúc của mình vào tay người khác. Và tôi thấy điều đó đúng nha, để cảm xúc của mình cho người khác định đoạt là điều nhất định không nên. Nhưng nói vậy thôi, hiện tại tôi đang độc thân và sống rất bình yên ạ.

 - Ảnh 7.

Là do mình sống cân bằng vui quá nên không cảm thấy cần tình yêu lúc này? 

Không, cũng có muốn đó ạ. Nếu tình yêu tới thì tôi cũng ok thôi. Cuộc sống có thêm tình yêu thì cũng có màu sắc mà. Nhưng tôi muốn mọi thứ xảy ra một cách tự nhiên. Tôi không cố ép buộc mình phải có người yêu càng sớm càng tốt đâu. Tôi nghĩ là cố quá thì hay bị… chọn đại. Mà tôi thì không chọn đại đâu nha.

Không chọn đại thì có sợ yêu sai người không ta?

Tôi không sợ yêu sai người mà chỉ sợ sau những lần yêu không được thành công lắm - tôi lại quên mất cách yêu thương bản thân. Tôi để ý xung quanh mình có những câu chuyện mà chỉ vì tình yêu có cái kết không đẹp, mà họ lại quên mất mình xứng đáng được yêu thương như thế nào, quên mất cách chăm sóc bản thân, quên mất mình cũng xinh đẹp và rạng ngời. Tôi nghĩ đó là điều tôi sợ nhất, sợ đánh mất mình. Đôi khi, ta yêu một người rồi để họ làm nguồn sống và là lý do mình được sống. Tôi mong mọi người sẽ không có cảm xúc như thế khi đến với tình yêu. 

Tôi thấy tình yêu dạy cho mình nhiều bài học cuộc sống đấy ạ. Ta biết yêu thương, biết cho đi, biết học cách chấp nhận và thả lỏng. Tôi không sợ yêu sai người, tôi sợ… không yêu nữa thôi. Tôi nghĩ cảm giác đó buồn hơn. Thế nên vẫn phải yêu nhé, bao nhiêu tuổi thì cũng vẫn phải yêu nhé chị ơi.

 - Ảnh 8.

Đúng là khi ở trong một mối quan hệ lâu dài, khi bước ra, chúng ta dễ có cảm giác… chơi vơi.

Chơi vơi ấy ạ? Tôi thì không chơi vơi đâu. Tôi nghĩ, những kỷ niệm từng có với nhau đều rất đẹp. Chúng ta đều bị ảnh hưởng về mặt con người lẫn tính cách từ những người thân xung quanh mình chứ đâu chỉ người yêu. Những chuyện đã xảy đến đều ít nhiều giúp ta trưởng thành hơn, và chắc chắn họ đều có những điều tốt đẹp thì ta mới ở cạnh họ chứ. Chị ơi, làm gì có mối quan hệ nào mà không có những bất đồng và cả những chuyện không vui. Hãy cứ bỏ qua những điều đó, sống thoải mái, không hận thù, ghét bỏ hay khó chịu gì ai. Cuộc sống này quá ngắn, bây giờ tôi luôn khao khát được hạnh phúc, thích được hạnh phúc và thấy cảm giác hạnh phúc thật đẹp. Vậy nên tôi lựa chọn hạnh phúc và để như vậy thì tôi chọn nghĩ về những điều tốt đẹp. Dù người từng đến hay từng đi, chắc chắn là họ đã mang đến những điều tốt đẹp cho tôi, thế nên tôi xin phép sẽ nhớ về những điều đó. 

 - Ảnh 9.

Một câu nói Trâm luôn tự nhắc mình mỗi khi mất niềm tin vào bản thân là…

Chị ơi, nhiều nhé. Tôi sẽ nói chuyện rất dài chứ không nói một câu đâu. Tôi luôn có những cuộc hội thoại với bản thân mình, dù là lúc lái xe, ở nhà hay đi tập gym. Ví dụ: Mình không yêu bản thân, không tin vào mình thì ai tin đây? Phải hạnh phúc nha Trâm, phải vui vẻ và khỏe mạnh nha Trâm. Cuộc đời cho có từng đấy cái bài học mà đã gục ngã thì không được. 

Tôi vốn là người có cái tôi khá cao, không phải với người khác mà là với bản thân mình. Lúc nào tôi cũng nghĩ: Có như vậy mà đã không vượt qua được thì làm sao mà thành công được. Tôi luôn nói với chính mình rằng hãy trở thành người mà bản thân mình ngưỡng mộ, không cần nhiều tiền nhất hay giỏi nhất, giàu nhất - mà là người mà mình thấy có đủ can đảm để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Hãy làm sao để mỗi lần nhìn mình trong gương, tự mình cảm thấy ngưỡng mộ chính mình.

 - Ảnh 10.

Câu hỏi cuối cùng nè: Nếu có thể gửi một lời động viên tới Thiều Bảo Trâm cách đây 5 năm, em sẽ nói gì? 

Tôi nghĩ Thiều Bảo Trâm cách đây 5 năm cũng mạnh mẽ đấy ạ. Tôi sẽ nói rằng hãy cứ tin tưởng vào bản thân mình nhé. Vì giây phút làm mình lo lắng nhất cũng chỉ là giây phút tự mình hoài nghi chính mình. Tôi nghĩ là dù trong tương lai có thể những chuyện không vui sẽ xảy ra, thế nên quan trọng nhất là đừng bao giờ mất niềm tin vào bản thân và những điều mình làm.

 - Ảnh 11.

Các tin khác

Cảnh phim ngoại tình gây tranh cãi của Lương Thu Trang

Khoảnh khắc Bắc (Duy Hưng) tức giận đánh, đuổi vợ (Lương Thu Trang) sau khi phát hiện chuyện ngoại tình được nhiều khán giả quan tâm. Hầu hết khán giả lên tiếng chỉ trích việc Lan Anh ngoại tình.

Hoa hậu Thanh Thủy nhận xét về 25 thí sinh vòng Chung kết Hoa hậu Việt Nam 2024

Trả lời câu hỏi về nhiệm kỳ sắp kết thúc, Hoa hậu Việt Nam 2022 Huỳnh Thị Thanh Thủy chia sẻ cô nhẹ nhõm và mãn nguyện vì hoàn thành trọn vẹn nhiệm kỳ của một hoa hậu. Người đẹp đưa ra những nhận xét về 25 thí sinh vòng Chung kết Hoa hậu Việt Nam 2024, cô cũng là một trong những giám khảo của cuộc thi.

Phim hoạt hình Việt ra sao ở phòng vé?

Trong đợt hè này, phòng vé Việt có sự "đổ bộ" của 2 dự án hoạt hình gồm Dế Mèn: Cuộc phiêu lưu tới xóm Lầy Lội (ra rạp vào 30.5) và Trạng Quỳnh nhí: Truyền thuyết Kim Ngưu (dự kiến ra rạp vào 20.6). Đây được xem là tín hiệu đáng mừng cho thị trường phim hoạt hình VN.

Công ty nào đang dẫn đầu trong "Big 4" của Kpop?

Trong ngành âm nhạc Hàn Quốc, 4 công ty giải trí HYBE, SM, JYP và YG - được gọi là 'Big 4' giữ vai trò trụ cột, không chỉ tạo ra nhóm nhạc nổi bật mà còn định hình xu hướng Kpop hiện đại.