Mới đây, tại chương trình Kỷ niệm thanh xuân, danh ca Ngọc Ánh mang đến kỷ vật gắn bó đặc biệt - chiếc máy cassette mua được từ những ngày đầu đi hát năm 1987.

Ngọc Ánh
Cô nói: "Để mua được chiếc máy cassette này, tôi phải dành dụm và bỏ ra đến 3 chỉ vàng mua nó, một con số không hề nhỏ với một ca sĩ trẻ thời điểm ấy. Dù là một khoản đầu tư chịu chơi, nhưng với tôi, đó là kỷ vật đặc biệt vì gắn liền với những ngày đầu đi hát và tình yêu âm nhạc mãnh liệt của tuổi thanh xuân.
Từ chiếc máy cassette nhỏ bé, hành trình ca hát của tôi mở sang một chương mới đầy hứa hẹn. Năm 1988, tôi có cơ hội làm ca sĩ khách mời của một đoàn ca nhạc nhẹ Sài Gòn, lưu diễn suốt 6 tháng tại bốn quốc gia Đông Âu. Chuyến đi ấy đã trở thành bước ngoặt lớn, đưa sự nghiệp của tôi bùng nổ và thăng hoa.
Trở về nước, tôi mang đến cho khán giả một giọng hát mới, một phong cách mới với những bản nhạc sôi động, rock đầy lửa. Từ đó, tôi được yêu mến hơn, lịch diễn dày đặc, có đêm chạy tới năm bảy show.

Đến năm 1993, chính khán giả đã trao tặng cho tôi danh xưng "Nữ hoàng cassette". Thời điểm ấy, tôi phát hành băng nhạc với chủ đề Không dám đâu, tiêu thụ hơn 150 nghìn bản gốc.
Ca khúc nhanh chóng được bình chọn là Bài hát yêu thích nhất năm 1993, đồng thời mang về cho tôi danh hiệu Ca sĩ được yêu thích nhất cùng năm.
Không dám đâu là một dấu ấn vô cùng quan trọng trong sự nghiệp thu âm của tôi. Từ đó, tôi mới thật sự được khán giả gọi bằng cái tên thân thương là Nữ hoàng Cassette.
Giữa thời đại nhạc số phát triển, những chiếc băng cassette, đĩa CD ngày càng trở nên mai một. Nhưng với tôi, đó là kỷ vật vô giá, nơi khán giả gửi gắm tình cảm và lưu giữ ký ức về một thời rực rỡ.
Bởi nhạc số có thể nghe rồi quên rất nhanh, còn mỗi cuốn băng lại chứa đựng cả một hành trình, một sự trân trọng mà người hâm mộ dành cho nghệ sĩ mình yêu mến.
Trải qua nhiều năm làm nghề và hoạt động nghệ thuật, tôi chứng kiến không ít thăng trầm, đổi thay của công nghiệp ca nhạc biểu diễn. Tôi từng đứng trên đủ loại sân khấu, từ nhỏ bé đến hoành tráng.
Tôi tự hào vì đã tận dụng từng giây từng phút, không hoang phí thời gian mà dồn tất cả vào niềm đam mê ca hát. Có thể khán giả không thấy tôi thường xuyên xuất hiện trên một vài sân khấu quen thuộc, nhưng thực tế tôi vẫn luôn hoạt động, vẫn đứng ở đâu đó để hát, để cống hiến. Cả cuộc đời tôi chỉ thật sự ngừng nghỉ trong khoảng 6 tháng sinh và nuôi con, còn lại là cháy hết mình cùng âm nhạc.
Nếu không tỏa sáng bằng chính khả năng và năng lực đặc biệt của mình, bạn sẽ rất dễ bị lẫn trong đám đông. Hãy dành hết thời gian, tâm huyết cho nghệ thuật, làm cho tới, để âm nhạc thật sự bay bổng, tỏa sáng và bật lên. Chỉ khi đó, bạn mới có thể đứng lâu trong lòng khán giả và tạo được dấu ấn riêng".