Mới đây, đạo diễn Khương Dừa đã tới thăm nghệ sĩ cải lương Vương Ngọc hiện đang phải đi làm bưng bê, phục vụ cho một quán ăn.

Vương Ngọc
Nam nghệ sĩ tâm sự với đàn em về hoàn cảnh khó khăn của mình: "Nhà tôi ở tận Cần Giuộc, phải chạy xe mỗi ngày tới quận 7 để đi làm ở quán ăn này.
Nói không phải để than vãn nhưng sự thật là căn nhà tôi đang ở được mua từ miếng đất ruộng hồi lâu rồi. Mục đích ban đầu mua miếng đất ruộng đó không phải để xây nhà mà xây mộ cho má và tôi.
Má tôi bảo, sống đã không có cái nhà thì chết đi nên có cái mộ, thôi thì có bao tiền bỏ ra mua miếng đất chết đi còn có chỗ chôn. Dù sao thì đó cũng là nơi chôn rau cắt rốn.
Sau đó má tôi bệnh, cứ phải cắt đất bán đi để có tiền chạy chữa, giờ chỉ còn lại vài chục mét vuông đất thôi, ngang 3 mét mấy, dài 10 mét, ở quê như vậy là chật. Má tôi bệnh nằm một chỗ 5 năm trời nên cứ phải cắt đất bán giá rẻ để có tiền lo cho má.

Tới giờ má tôi mất được 5 năm rồi nhưng lại không được chôn ở miếng đất đó vì khu đó thành khu dân cư, đô thị hóa rồi, người ta không cho chôn tại đó.
Tôi phải đưa má về An Giang chôn cất cho gần con tôi để nó còn qua lại chăm sóc mộ phần. Đó là thằng con trai tôi với vợ cũ. Hai mẹ con nó giờ ở An Giang hết.
Tôi ở Cần Giuộc có một mình, đất thì ba mươi mấy năm rồi, lụp xụp, cũ nát, cứ mưa là lụt.
Nhiều người bảo tới thăm nhà tôi nhưng tôi dám cho tới vì ngại lắm, ở đó không có chỗ tiếp. Dù biết là những nghệ sĩ lớn tuổi như tôi khi về già cũng chẳng có gì nhưng quay nhà tôi lên thì kỳ lắm vì trông rất tệ.
Vì thế nên khi nghe Khương Dừa bảo tới thăm, tôi đành mượn tạm chỗ này là chỗ tôi làm việc và nghỉ chân để tiếp Khương Dừa. Đây là quán cơm của đứa em kết nghĩa với tôi.
Hồi xưa nó cũng đam mê ca hát nhưng không thành công, quay ra làm nhiều nghề và trụ lại với nghề bán cơm. Ngày nào tôi cũng chạy lên đây rồi xem có việc gì thì đi làm. Tôi mượn đây làm chỗ nghỉ chân rồi ai gọi đi hát ở đâu nữa thì đi".