Mới đây, chương trình Kính đa chiều đã lên sóng, với sự tham gia của ca sĩ Nam Cường. Tại đây, nam ca sĩ đã chia sẻ về chuyến đi đến Trường Sa cách đây một năm. Anh nói: "Nhắc lại hành trình ấy, trong tôi vẫn đầy rung động như thể mọi hình ảnh, âm thanh và cảm giác nơi đầu sóng ngọn gió vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí.
Nam Cường
Mối duyên với Trường Sa của tôi đến khá muộn. Trước đó, tôi đã nhiều lần nhận được lời mời ra thăm quần đảo, gặp gỡ các chiến sĩ và bà con nơi đảo xa. Thế nhưng vì lịch trình học tập, công việc biểu diễn và đặc thù của chuyến đi kéo dài từ 7 đến 10 ngày nên tôi không thể sắp xếp.
Cho đến dịp lễ 30/4 – 1/5 năm 2024, tôi mới chính thức lên đường cùng các anh chị em, tình nguyện viên nghệ sĩ đến Trường Sa.
Nhiều người nghĩ chuyến đi ấy tương tự chuyến đi du lịch, nhưng với tôi, Trường Sa không phải là một điểm đến để ngắm nhìn cho thỏa mắt, mà là một không gian ngập tràn yêu thương và sự gắn kết. Ở đó, tôi và mọi người đã cùng ngồi ăn với nhau, cùng hát với nhau và thậm chí là cùng khóc với nhau.
Trường Sa có đảo lớn và rất nhiều đảo nhỏ, trong đó có cả những đảo chìm. Với các đảo chìm, gần như mọi thứ đều nằm dưới mặt nước, chỉ có một căn nhà nhỏ nhô lên. Các chiến sĩ phải sinh hoạt trong một không gian vô cùng chật hẹp, từ ngày này sang ngày khác. Các chiến sĩ nơi đây đa phần là những người trẻ đôi mươi, phải xa gia đình để bảo vệ chủ quyền Tổ quốc.
Và chính những khoảnh khắc giao lưu văn nghệ với các chiến sĩ là điều khiến tôi xúc động nhất. Khi tôi cất tiếng hát, có những chiến sĩ nhận ra tôi và hát theo những ca khúc quen thuộc. Đến lúc chia tay mọi người để lên cano trở về, cảm giác quyến luyến, bịn rịn trào dâng trong lòng người đi lẫn người ở lại. Tôi nghẹn ngào, xúc động.
Sau đó, tôi tiếp tục di chuyển đến hòn đảo lớn hơn, nơi có cư dân sinh sống, có trẻ em đến trường. Tuy nhiên, do dân cư ít và điều kiện nơi hải đảo còn hạn chế nên học sinh từ lớp 1 đến lớp 5 học chung trong cùng một phòng. Do đó, các thầy cô lại vất vả gấp bội khi phải hướng dẫn cùng lúc nhiều trình độ khác nhau.
Thời gian di chuyển giữa các hòn đảo khá lâu nên phần lớn thời gian mọi người sinh hoạt trên tàu. Trong lúc di chuyển, tôi thường xuống khu bếp phụ các anh nấu ăn, nhặt rau. Sau đó, tôi tụ họp đàn hát với mọi người, khi ở boong tàu khi ở buồng lái hoặc hầm tàu, nơi các chiến sĩ phải túc trực, không thể rời vị trí. Dù chuyến đi chỉ kéo dài một tuần nhưng lại mang đến nhiều ý nghĩa cho tôi.
Sau chuyến đi, tôi thấy yêu quê hương, đất nước của mình với những hòn đảo không chỉ đẹp về phong cảnh mà còn đẹp cả về tình người, từng tấc đất ranh giới biển đảo".

















