A House of Dynamite mở đầu bằng một tin sốc: một tên lửa hạt nhân chưa rõ nguồn gốc được phóng thẳng về lãnh thổ Hoa Kỳ. Thời gian dự kiến va chạm chỉ trong 18 phút. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, đạo diễn Kathryn Bigelow không chọn hướng “phim thảm họa cháy nổ” thường thấy, mà chia câu chuyện ra ba góc nhìn: Một binh sĩ đóng quân ở Alaska, nơi đầu tiên phát hiện tín hiệu. Một nhóm chuyên viên trong trung tâm chỉ huy quốc phòng Mỹ. Và đặc biệt, Tổng thống Hoa Kỳ (Idris Elba thủ vai) - người phải đưa ra quyết định sinh tử. Thay vì tập trung vào “ai là kẻ phóng tên lửa”, phim lại đặt trọng tâm vào con người và hệ thống: cách họ phản ứng, hoang mang, mâu thuẫn và đôi khi bất lực.

Ngay sau khi phát hành ngày 24/10, A House of Dynamite lập tức leo thẳng lên vị trí số 1 bảng xếp hạng toàn cầu của Netflix, vượt qua cả các tựa phim ăn khách như Beckham Season 2 và The Watcher. Theo dữ liệu từ nền tảng FlixPatrol, phim đang đứng đầu tại hơn 80 thị trường, bao gồm Mỹ, Anh, Canada, Hàn Quốc và cả Việt Nam. Trước đó, tại Liên hoan phim Venice 2025, bộ phim cũng gây ấn tượng mạnh khi nhận được tràng pháo tay dài 11 phút.

Bộ phim đang dẫn đầu top 1 Netflix toàn cầu
Điểm ấn tượng của A House of Dynamite là bộ phim không hô hào chống chiến tranh, mà lại hỏi một câu đáng sợ: “Liệu chúng ta thật sự kiểm soát được công nghệ mà mình tạo ra?”. Trong kỷ nguyên AI, hệ thống tự động và vũ khí thông minh, ranh giới giữa “phòng thủ” và “tự hủy” chưa bao giờ mong manh đến vậy.
Diễn xuất của dàn sao trong phim cũng nhận được nhiều khen ngợi. Idris Elba, Rebecca Ferguson, Jared Harris - mỗi người đều thể hiện được đỉnh cao diễn xuất nội tâm. Không cần nhiều lời thoại, chỉ ánh mắt và nhịp thở cũng đủ khiến người xem toát mồ hôi lạnh.


Các nhà phê bình của The Guardian cho rằng Bigelow đã tái khẳng định vị thế “nữ đạo diễn thép” của Hollywood. “Bigelow đã mở lại một chủ đề mà nhân loại vẫn luôn né tránh - một cuộc tấn công hạt nhân có thể thực sự xảy ra. Bà khiến khán giả phải toát mồ hôi lạnh vì sự thật trần trụi đó. Không ai dựng cảnh căng thẳng bằng Bigelow. Bà biến 20 phút thành 2 giờ mà vẫn khiến khán giả nghẹt thở”. Trong khi đó nhà phê bình phim Roger Ebert nhận định: "Bigelow thể hiện sự tàn nhẫn và chính xác tuyệt đối trong nhịp điệu, đây có thể là phim khiến người xem phải nín thở lâu nhất trong sự nghiệp của bà".
Tuy nhiên cái kết của bộ phim lại là thứ khiến người xem tranh cãi gay gắt và vấp phải nhiều bình luận tiêu cực. Các nhà phê bình phim của The New Yorker chỉ trích bộ phim có tham vọng lớn nhưng rỗng ruột: "Mọi người trong phim như con tốt trong bàn cờ của đạo diễn". Đa số các ý kiến chê bai đều cho rằng, A House Of Dynamite xuất sắc về mặt kỹ thuật nhưng cách kể chuyện thì lộn xộn. Diễn xuất tuyệt vời của dàn diễn viên đã cứu kịch bản thiếu thuyết phục. Đặc biệt kết thúc mở của A House of Dynamite đã tạo ra nhiều tranh cãi. Một số khán giả cảm thấy bị lừa dối và thất vọng, trong khi những người khác thấy đây là một lựa chọn nghệ thuật có chủ đích để khơi gợi suy nghĩ về sự mong manh của ổn định toàn cầu.


Bình luận của khán giả về A House of Dynamite:
- Phần đầu rất hay, sau đó bắt đầu lặp lại và kéo dài lê thê.
- Tôi thật sự thích nó. Kết thúc mở cho người xem tự diễn giải. Sự mơ hồ đó thực sự khiến bạn phải suy nghĩ và giữ cảm giác căng thẳng ngay cả khi phim đã kết thúc.
- Bộ phim bắt khán giả phải xem ba lần câu chuyện giống nhau mà không có kết quả về việc quả tên lửa có phát nổ hay không, quyết định của tổng thống là gì, và hậu quả của hai điều đó là gì. Thật là một sự lãng phí thời gian.
- Tôi vừa xem A House of Dynamite. Tôi vừa tức vừa thất vọng. Kết thúc thật sự là quá hụt hẫng và tệ.
- Phần đầu ổn, nhịp phim khá tốt nhưng phần sau thì buồn ngủ, kết thúc quá hụt hẫng.
- Bộ phim lê thê và vô nghĩa. Tôi rời rạp khi còn đang chiếu credit, nhưng nhiều người vẫn ngồi lại hy vọng có cảnh hậu kỳ nhưng không hề có gì.
- Đây là một trong những phim hay nhất 2025. Căng thẳng đến mức phải nắm chặt tay ghế.
- Kết thúc xong tôi kiểu: Ủa, vậy là hết hả???
- Một kiệt tác kịch tính. Mình không thở nổi từ phút thứ 5 đến hết phim.
- Bigelow làm phim mà như đặt bom dưới ghế khán giả. Không rời mắt nổi!
- Kết thúc chẳng ra đâu vào đâu. 2 giờ ngồi xem mà tưởng sắp có cú twist lớn - rồi… hết phim. Tức phát điên!












