Sau thành công của Wicked (2024), đạo diễn Jon M. Chu tiếp tục mở rộng thế giới Oz bằng Wicked: For Good - phần phim khép lại hành trình của Elphaba và Glinda, đồng thời lý giải những biến cố dẫn đến truyền thuyết “mụ phù thủy độc ác” được kể suốt nhiều thế hệ.
Phim tiếp nối phần đầu Wicked. Elphaba (Cynthia Erivo đóng) giờ đã trở thành “Wicked Witch of the West” và sống lưu vong, đấu tranh cho quyền tự do của các sinh vật ở Oz, đồng thời cố gắng tiết lộ sự thật về The Wizard (Jeff Goldblum).
Glinda (Ariana Grande) trở thành hình mẫu “thiện lương” ở Oz, sống trong cung điện Emerald City và được công chúng tung hô. Glinda dự định kết hôn với Prince Fiyero (Jonathan Bailey). Nhưng cô bị dằn vặt bởi mối quan hệ đã rạn nứt với Elphaba.

Wicked: For Good là hồi kết của bộ phim chuyển thể từ vở nhạc kịch Broadway nổi tiếng cùng tên
ẢNH: CGV
Đả kích cách truyền thông bẩn 'dắt mũi' dư luận
Điểm nổi bật nhất của Wicked: For Good nằm ở việc bộ phim mạnh dạn nhấn chìm thế giới phù thủy trong một lớp ẩn dụ đậm tính thời sự. Không còn là Oz lung linh, rực rỡ, phần hai trở nên gai góc khi phơi bày cách quyền lực thao túng tập thể thông qua truyền thông và nỗi sợ.
Cao trào chính trị của phim đạt đỉnh ở cuộc đối thoại giữa Elphaba và Wizard - phân đoạn không chỉ quan trọng về mặt kịch bản mà còn gây rùng mình vì tính hiện thực. Wizard thừa nhận mọi thủ đoạn, mọi dối trá, song đồng thời khẳng định: “Ngay cả khi ta nói thật, dân chúng vẫn sẽ tin vào hình tượng quyền năng mà ta đã tạo ra". Nhìn lại, Elphaba chỉ vì có màu da xanh mà bị định kiến là quỷ dữ, còn Glinda dù không có pháp thuật thật vẫn được đánh bóng như bà tiên quyền uy.

Phim khắc họa việc tin đồn có thể biến người tốt thành kẻ tội đồ, phường lừa đảo thành anh hùng
ẢNH: CGV
Qua điều này, nhà làm phim muốn gửi gắm chi tiết con người dễ dàng chọn tin điều họ muốn tin: lời nói dối ngọt ngào hơn sự thật đáng ghét. Sự thờ phụng quyền lực, niềm tin mù quáng vào hình tượng lãnh đạo, và cách đám đông bị dẫn dắt bởi cảm xúc thay vì lý trí được tái hiện trực diện. Những mảng miếng này khiến Wicked: For Good không chỉ là một bản nhạc kịch giả tưởng, mà như một tấm gương phản chiếu đời sống thực tại - nơi truyền thông có thể tạo ra huyền thoại, hoặc vùi dập sự thật chỉ bằng vài câu trần thuật.
Đây là bước trưởng thành táo bạo của bộ phim, biến câu chuyện về “phù thủy” thành bản luận về quyền lực và sự thao túng, khiến phần kết mang trọng lượng xã hội hiếm thấy trong tác phẩm ca nhạc - giả tưởng đại chúng.
Cynthia Enrivo và Arianna Grande tỏa sáng
Cynthia Erivo tiếp tục chứng minh vị thế một trong những giọng ca - diễn viên có chiều sâu tại Hollywood. Ở phần hai, cô không còn bị ràng buộc bởi nhịp kể giới thiệu nhân vật như phần một, mà có nhiều không gian hơn để đào sâu sự giằng xé nội tâm của Elphaba. Erivo tạo ra một Elphaba mạnh mẽ nhưng dễ tổn thương, luôn bị kéo giữa trách nhiệm - sự thật - và nỗi khao khát được nhìn nhận. Những phân đoạn đối thoại căng thẳng với pháp sư hay khoảnh khắc độc thoại trước lựa chọn sống còn đều cho thấy khả năng kiểm soát cảm xúc của cô: căng đến mức sắc lạnh nhưng lại không vượt ngưỡng "melodrama".
Ngoài ra, giọng hát đầy nội lực của Erivo giúp các ca khúc mang tính biểu tượng, đặc biệt ở hồi cuối, có thêm tầng ý nghĩa, không chỉ là một màn trình diễn, mà là tiếng thở dài của một người bị biến thành biểu tượng trái ý muốn.
Ariana Grande lại là điểm sáng bất ngờ khác. Nếu ở phần một, nhiều khán giả vẫn chưa quen với giọng hát đặc trưng và phong cách trình diễn pop của Grande, thì phần hai cho thấy cô đã “nhập vai” Glinda sâu hơn, tiết chế hơn, đồng thời khai thác tối đa sự mong manh và nỗi cô độc của nhân vật khi lớp vỏ hào nhoáng dần rạn nứt. Grande xử lý biểu cảm tốt hơn thấy rõ: ánh mắt phân vân, nụ cười gượng khi đứng trước lựa chọn, hay những đoạn chuyển đổi cảm xúc nhanh nhưng không chênh.
Mặt hát vốn là lợi thế cũng được cô đặt để hợp lý hơn, bớt màu mè, nhiều chiều sâu hơn. Chính điều này giúp Glinda trong phần hai không chỉ là đối trọng mềm mại của Elphaba, mà thực sự trở thành một nhân vật có hành trình cảm xúc hoàn chỉnh, đứng vững bên cạnh Erivo.

Cynthia Erivo và Ariana Grande có nhiều phân đoạn diễn xuất đầy nội lực
ẢNH: CGV
Rủi ro khi điện ảnh hóa nhạc kịch Broadway
So với nguyên bản sân khấu, Wicked: For Good sở hữu ưu thế rõ rệt của điện ảnh: không gian mở, kỹ xảo và hành động. Những cảnh bay, phép thuật, bão tố hay đối đầu quyền lực được mở rộng với quy mô lớn, tạo nên cảm giác hoành tráng mà sân khấu không thể tái hiện. Đặc biệt, Jon M. Chu khéo léo chuyển các bài hát mang tính nội tâm thành ngôn ngữ hình ảnh giàu cảm xúc, giúp khán giả tiếp nhận câu chuyện trực quan hơn.
Một số cảnh hành động, như màn truy bắt Elphaba hay cao trào tại Emerald City, được dựng với nhịp độ nhanh, ánh sáng ấn tượng, khiến phần hai trở nên đậm chất điện ảnh hơn phần đầu. Những bài hát mới, cùng phiên bản hoàn chỉnh của The Wicked Witch of the East, cũng giúp bộ phim có dấu ấn riêng, không chỉ là bản chuyển thể đơn thuần.
Tuy nhiên, giới hạn của điện ảnh cũng bộc lộ rõ: thời lượng dài khiến một vài trường đoạn bị kéo lê và mất nhịp, trong khi vài phân đoạn cao trào lại diễn ra quá vội, làm giảm chiều sâu cảm xúc. Việc “kịch hóa” cảm xúc, vốn là đặc sản của sân khấu, khi đưa lên phim đôi lúc trở nên hơi gượng, nhất là những giây phút đối thoại nặng tính hoa mỹ.

Phim ghi điểm ở phần nhìn, nhưng vướng phải mạch kể lan man, thiếu khoảnh khắc cao trào
ẢNH: CGV
Ngoài ra, hai phần Wicked khi chuyển sang màn ảnh không thể giữ được yếu tố khiến khán giả Broadway yêu thích: sự tương tác trực tiếp, tiếng vỗ tay, sự rung động ngay tại khoảnh khắc nghệ sĩ cất giọng. Dù bộ phim cố gắng tái tạo cảm xúc đó qua dàn dựng và diễn xuất, sự khác biệt giữa sân khấu sống và điện ảnh là điều khó có thể lấp đầy.
Nhìn chung, khi Wicked 2 ra mắt tại thị trường Việt Nam, phim dễ gặp khó khăn khi chọn chủ đề nhạc kịch "ngách". Tác phẩm nhiều khả năng chỉ thu hút được khán giả đam mê nhạc kịch, hoặc thuộc cộng đồng fan của Ariana Grande.


















