Tại hậu trường bộ phim, Tuyền Mập chia sẻ về chặng đường sự nghiệp của mình. Cô nói: "Tôi thấy bản thân mình may mắn vì được thử sức với rất nhiều dạng vai khác nhau, từ bi, hài đến cá tính, mỗi vai diễn đều là một mảnh ghép trong hành trình làm nghề của tôi.
Điều tôi quan tâm nhất không phải là mình đã đóng bao nhiêu vai mà là khán giả công nhận mình qua những vai diễn đó như thế nào.
Với tôi, sự ghi nhận của người xem chính là thước đo rõ ràng và công bằng nhất cho giá trị của một diễn viên. Dù vậy, sâu bên trong, tôi vẫn luôn mong có cơ hội được trải nghiệm những vai diễn mới lạ, chẳng hạn như đào thương.
Trong cuộc đời làm nghệ thuật, có những giai đoạn nghệ sĩ dễ rơi vào cảm giác nhàm chán, đơn điệu, diễn mãi một kiểu, một màu, đến mức mọi thứ trở thành thói quen và bản năng được lập trình sẵn.
Do đó, tôi mong muốn được khám phá những góc khuất khác của bản thân, những mảng cảm xúc chưa từng chạm tới và tự nhủ biết đâu đó lại là một khía cạnh mà chính mình cũng chưa từng nhận ra.
Tôi hi vọng sẽ có một ngày nào đó, tôi được thể hiện một cái vai đào thương và khi khán giả xem sẽ không còn để tâm đến ngoại hình mà cảm nhận được đây là một người phụ nữ đáng thương, mỏng manh và cần được che chở".
Không chỉ là chinh phục người xem qua những vai diễn chân thật, Tuyền Mập còn để lại dấu ấn trong lòng khán giả trong lĩnh vực ca hát, đặc biệt là ca cổ, cải lương.
Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của nữ diễn viên trong sự nghiệp nghệ thuật là đăng ký tham gia chương trình về ca hát, dù đây không phải là sở trường của chị mà chỉ đơn thuần là sở thích cá nhân.
Cô chia sẻ: "Dù không được đào tạo bài bản mà chỉ hát bằng bản năng, cảm xúc nhưng tôi vẫn hát. Trong nghệ thuật, ngoài việc đào tạo trường lớp thì còn có yếu tố nghề dạy nghề, nhất là khi có những câu ca, bài hát, điệu lý ăn sâu vào trong tiềm thức của tôi từ nhỏ. Chính điều đó giúp tôi truyền tải cảm xúc chín muồi qua từng bài hát.
Đặc biệt, bà ngoại tôi cũng rất yêu thích loại hình nghệ thuật này. Tiếc là khi mới vào nghề, tôi chưa có nhiều cơ hội xuất hiện trên sân khấu cũng như chưa có cơ hội để dắt bà đi xem mình biểu diễn.
Đến khi bà không còn nữa, tôi mới dần có cơ hội cọ xát với ca cổ, cải lương. Vì vậy, sâu bên tôi luôn tự nhủ rằng: "Ngoại ơi, con đã làm được rồi" và thầm mong bà sẽ nghe thấy".
Về áp lực trong showbiz, Tuyền Mập thẳng thắn nhìn nhận: "Ngoại hình là một hạn chế lớn với người mẫu hay ca sĩ bởi họ là tâm điểm của sân khấu, của ánh nhìn. Nhưng với diễn xuất thì khác. Diễn viên tái hiện cuộc sống đời thường, mà đời thường thì muôn hình vạn trạng, cao, thấp, mập, ốm.
Khi bước vào nghề, tôi từng tự ti rất nhiều về ngoại hình vì chưa đủ nhận thức để phân biệt đâu là ưu điểm, đâu là khuyết điểm của bản thân. Chỉ đến khi được khán giả đón nhận, được giao những vai diễn phù hợp và khai thác triệt để, tôi mới nhận ra rằng điều từng khiến mình mặc cảm lại chính là ưu điểm của hiện tại và tương lai".













