
Mới đây, chương trình Chuyện tối cùng sao đã lên sóng, với khách mời là ca sĩ – giảng viên thanh nhạc Đông Đào.

Đông Đào
Tại chương trình, nữ ca sĩ tâm sự về sự nghiệp. Cô nói: "Lần đầu bước lên sân khấu, tôi mới có 6 tuổi thôi, đứng trước mấy ngàn khán giả ở quê mà run muốn khóc.
Con đường ca hát của tôi dần hình thành rõ nét. Từ những lần hát phong trào, thi đua ở trường, tôi nhanh chóng trở thành gương mặt quen thuộc của các chương trình văn nghệ tại địa phương.
Lúc học lớp 10, tôi gần như là người đại diện cho trường, đi hát hết các chương trình, tiết mục nào cũng có mặt. Đến nỗi Sở Giáo dục phải tặng bằng khen Cá nhân xuất sắc.
Chính những dấu ấn thời học sinh ấy đã khởi đầu cho hành trình nghệ thuật chuyên nghiệp của tôi. Sau khi học xong cấp ba, tôi thi đỗ vào Trường Cao đẳng Văn hóa Nghệ thuật, và được mời về Đoàn Văn công Quân khu 7.
Tôi mang tiếng hát đi khắp mọi miền Tổ quốc, gom góp nhiều kinh nghiệm và kỷ niệm đẹp cho hành trang của mình. Năm tôi tốt nghiệp cũng là năm cuộc thi Tiếng hát truyền hình TP.HCM tổ chức mùa đầu tiên. Tôi giành giải Nhất chung cuộc và chính thức bước vào con đường ca hát chuyên nghiệp.
Mặc dù từng thử sức ở nhiều thể loại, từ ca cổ, đơn ca, song ca đến nhạc thiếu nhi, nhưng dân ca mới là dòng nhạc níu chân tôi lâu nhất.

Dân ca với tôi không chỉ là âm nhạc, mà còn là quê hương, là hình ảnh của ba mẹ, của mái nhà tranh ngày xưa. Mỗi bài hát dân ca tôi hát đều mang theo một phần ký ức.
Trong sự nghiệp, thời điểm nào tôi cũng tự hào. Vì ở mỗi giai đoạn, tôi đều được sống với nghề, từ lúc còn đi phục vụ ở đoàn Nghệ thuật Quân khu 7, cho đến khi chuyển sang dòng dân ca, bolero và đến bây giờ.
Sau hơn 30 năm hoạt động nghệ thuật, tôi luôn phải khiêm nhường. Tôi chưa bao giờ thấy mình là đủ. Dù là ca sĩ, hay bây giờ làm cô giáo dạy hát, tôi vẫn luôn học hỏi mỗi ngày.
Nếu không theo đuổi con đường nghệ thuật, tôi từng mong muốn trở thành một cô giáo. Và giờ đây, tôi đã thực hiện được điều đó khi đảm nhiệm vai trò giáo viên thanh nhạc.
Trong quá trình giảng dạy, chính sự hồn nhiên, mộc mạc của các học trò nhỏ đã giúp tôi nhận ra nhiều giá trị trong âm nhạc. Tuy nhiên, tôi cũng trăn trở.
Nhiều bạn có kỹ năng, học ở trường lớp hoặc từ các thầy cô, nhưng các bạn lại bị học vẹt, rập khuôn theo người đi trước. Điều quan trọng nhất là phải hiểu nội dung bài hát và tìm ra nét riêng của mình.
Với tôi, một giọng ca thành công không nằm ở độ giống mà ở sự sáng tạo. Cảm xúc thật mới chạm được vào lòng người. Hát theo tư duy riêng sẽ tạo nên cái hồn cho bài hát, đó mới là điều đáng quý".