Năm 2025 đánh dấu cột mốc Nguyễn Duyên Quỳnh bỗng chốc trở thành hiện tượng quốc dân, gắn liền với ca khúc Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình đạt kỷ lục hơn 8.5 tỷ lượt xem trên mọi nền tảng. Trước khi trở thành hiện tượng, Nguyễn Duyên Quỳnh và nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung âm thầm làm cả album cùng tên - với chủ đề quê hương đất nước. Dù chưa gây tiếng vang, nhưng đây là nền tảng để nhạc Việt có 1 hiện tượng mới mang tên Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình.
Suốt 2 năm, Nguyễn Duyên Quỳnh người tiên phong đưa ca khúc này đến hàng trăm sân khấu lớn nhỏ, từ trường học, quân đội đến hải đảo xa xôi. Có những sân khấu, Duyên Quỳnh hát không cát xê, vì quá yêu bài hát mà muốn lan tỏa đến tất cả khán giả cô gặp được trên hành trình sự nghiệp. Đại lễ A50, Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình được cất lên giữa rừng cờ hoa vào sáng 30/4. Giọt nước mắt của Duyên Quỳnh rơi tại điểm tập kết diễu binh là cảm xúc vỡ òa, hạnh phúc khi cuối cùng đứa con tinh thần cũng lan tỏa quốc dân.
Không chỉ nổi tiếng với những dự án cộng đồng và sự đồng hành ăn ý đến mức bị đồn đoán tình cảm với nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung, ít ai biết Duyên Quỳnh còn là "Bé Bánh Quy" bí ẩn đứng sau 300 ca khúc thiếu nhi và từng là bạn cùng hội thân thiết với ngôi sao hàng đầu Vpop.
Hành trình từ một cô gái Tây Nguyên với xuất phát điểm kinh tế khó khăn, vượt qua nỗi hối hận lớn nhất về sự trưởng thành muộn màng và mất mát lớn lao của người mẹ, Duyên Quỳnh đã nỗ lực để đứng vững trên sân khấu ngày hôm nay. Ngồi lại với Duyên Quỳnh sau 1 năm có nhiều bước tiến, chúng tôi lắng nghe những tâm sự từ tận đáy lòng của nữ ca sĩ đi lên từ con số 0, và hiểu tại sao Duyên Quỳnh vẫn thế - lặng lẽ biểu diễn ở những sân khấu nhỏ bé dù trong tay sở hữu hit tỷ view.


Xin chào Duyên Quỳnh. Năm qua, chị nổi lên như hiện tượng với ca khúc Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình. Bài hát này đã tạo tiếng vang qua 2 Đại lễ, đạt hơn 8.5 tỷ views trên toàn bộ nền tảng. Với thành tích ấn tượng như vậy, được công chúng đón nhận và lượt xem tăng lên từng ngày, cảm xúc của chị như thế nào?
Tôi rất hạnh phúc khi bài hát mình thể hiện được mọi người biết đến, ủng hộ và lan tỏa từng ngày. Đặc biệt, càng gần đến các dịp đại lễ, ca khúc lại càng được công chúng đón nhận nồng nhiệt hơn. Đó là một niềm hạnh phúc lớn lao mà cho đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa tìm được từ ngữ nào để diễn tả hết cảm xúc của mình.
Trước khi ca khúc trở nên nổi tiếng, chị đã dành thời gian khá dài để biểu diễn ở rất nhiều sân khấu lớn nhỏ. Được biết, đa số sân khấu Duyên Quỳnh mang Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình đến đều là sân khấu cộng đồng, không cát xê? Đứng trên sân khấu biểu diễn một bài hát chưa có quá nhiều khán giả hát theo, chị có cảm thấy chạnh lòng không?
Thật ra, không phải tất cả sân khấu tôi biểu diễn đều là sân khấu cộng đồng. Tôi đã có cơ hội trình diễn tại nhiều nơi khác nhau, bao gồm các sân khấu lớn, sân khấu cấp quốc gia, thành phố, sinh viên đại học và cả lực lượng vũ trang. Với tôi, những sân khấu cộng đồng lại mang ý nghĩa vô cùng đặc biệt. Chính từ những sân khấu này, bài hát mới có thể lan tỏa đến những khu vực mà việc tiếp cận Internet còn hạn chế. Đó là cách để ca khúc đến gần hơn với mọi người. Tôi rất trân trọng những sân khấu này, dù đôi khi là không cát-xê, nhưng chúng lại mang đến cho tôi rất nhiều tình yêu thương quý giá từ khán giả.

Nếu nói là chạnh lòng thì chắc chắn là không có đâu. Đối với một bài hát mới, việc khán giả chưa thể hát theo là điều hoàn toàn tự nhiên và dễ hiểu. Chính vì bài hát còn mới, nên tôi càng phải dành nhiều thời gian để lan tỏa nó, mang nó đến thật nhiều sân khấu để tiếp cận với càng nhiều khán giả càng tốt. Tôi tin rằng dần dần mọi người sẽ biết đến và sẽ hát theo mình. Và thực tế đã chứng minh điều đó: trong hiệu ứng trước dịp 30/4, bài hát đã được đông đảo khán giả đón nhận, và sau đó thì tất cả mọi người đã cùng hát vang ca khúc này.
Hiện tại, ca khúc đã trải qua hai đại lễ thành công, trở thành một bản hit quốc dân trong năm nay, và đạt hơn 8.5 tỷ lượt xem trên các nền tảng. Chị có mong muốn tạo ra một dấu ấn cá nhân thực sự cho bài hát này?
Thật ra, ca khúc Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình đã có quá nhiều dấu ấn, kể cả bản thân tôi cũng đã có vô số kỷ niệm đáng nhớ với bài hát này rồi.
Như mọi người cũng thấy, bây giờ khi đi ra ngoài, có thể gương mặt của tôi chưa được nhớ đến nhiều, nhưng cái tên Nguyễn Duyên Quỳnh gần như đã gắn liền với ca khúc này. Về MV, chúng ta đã có MV chất lượng của anh Tùng Dương. Các sân khấu trình diễn lớn cũng đã có sự tham gia của rất nhiều anh chị em nghệ sĩ. Đó là những điều quá tuyệt vời và thành công rực rỡ dành cho ca khúc này rồi.
Vì vậy, tôi nghĩ bản thân mình không cần phải làm thêm điều gì quá lớn để "ghi dấu" thêm cho bài hát nữa. Trong những lần trình diễn sắp tới, tôi sẽ chỉ tập trung vào việc tạo thêm những màu sắc mới, những cách xử lý mới mẻ cho ca khúc. Đó là cách để tôi tiếp tục lan tỏa và tri ân khán giả đã yêu thương Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình.
Khi Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình bắt đầu nổi tiếng, đặc biệt là từ đợt 30/4, bài hát đã được lựa chọn trình diễn tại nhiều sân khấu lớn và các sự kiện mang tính chính luận quan trọng. Đối với chị, đâu là sân khấu ý nghĩa nhất?
Trong tất cả sân khấu tôi đã thể hiện ca khúc Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình, có hai sự kiện cho đến nay vẫn đọng lại nhiều cảm xúc và ý nghĩa nhất. Sân khấu đầu tiên diễn ra vào giữa năm 2024, đó là Lễ Khai mạc Lễ hội Vì hòa bình, được tổ chức ngay tại Bờ Hiền Lương. Tôi hiểu đây là một nơi vô cùng linh thiêng và mang đậm dấu ấn lịch sử. Khi lần đầu tiên được trình diễn ca khúc này trên một sân khấu lớn tại một địa điểm ý nghĩa như vậy, tôi đã cảm thấy vô cùng may mắn, vì thời điểm đó bài hát thật sự chưa được công chúng biết đến nhiều.
Sân khấu thứ hai chính là trong chuỗi hoạt động của A50. Tôi đã được mang bài hát đến để động viên trực tiếp các chiến sĩ đang ngày đêm hợp luyện tại khu vực Đồng Nai. Tôi được trải nghiệm trực tiếp cái nắng, cái gió, những khó khăn, vất vả mà các chiến sĩ phải đối mặt. Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy tình yêu nước trong mình được đẩy lên mạnh mẽ hơn rất nhiều, vượt xa những gì trước đây tôi tự cảm nhận được.

Nhắc đến A50, ca khúc Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình đã được chọn biểu diễn tại Đại lễ sáng 30/4, do hai ca sĩ Đông Hùng và Võ Hạ Trâm thể hiện. Khi sân khấu này lan tỏa, có khá nhiều luồng ý kiến trái chiều so sánh giữa Duyên Quỳnh và Võ Hạ Trâm. Chị có bao giờ cảm thấy buồn khi mình không được chọn hát trong ngày đại lễ chính thức đó?
Không phải là người biểu diễn Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình tại Đại lễ A50, tôi chỉ buồn một chút xíu thôi. Dù sao tôi cũng đã có một khoảng thời gian dài gắn liền với bài hát và dành rất nhiều tâm huyết từ những ngày đầu tiên. Tuy nhiên, nỗi buồn đó không phải là điều gì quá lớn để lấn át được niềm hạnh phúc khi bài hát được chọn trình diễn trong đại lễ. Tôi hiểu rằng vào thời điểm đại lễ, cái tên Nguyễn Duyên Quỳnh vẫn còn khá mới mẻ với khán giả cũng như với các biên tập chương trình. Để được đứng trên một sân khấu đại lễ lớn như vậy, người nghệ sĩ cần có thâm niên hoạt động, có những dấu ấn mạnh mẽ trong lòng công chúng, và cả những đóng góp nhất định cho quê hương, đất nước. Ở thời điểm đó, tôi vẫn đang từng ngày trau dồi bản thân, nâng cao kỹ năng và nỗ lực để tên tuổi của mình có thể ghi dấu đậm nét hơn trong lòng khán giả. Vì vậy, tôi hoàn toàn ý thức được rằng, việc bài hát đã được lựa chọn đã là một niềm hạnh phúc rất lớn đối với tôi rồi.
Khi tranh luận nổ ra, nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung - cha đẻ của bài hát đã đăng một dòng trạng thái bày tỏ quan điểm về vấn đề này. Trong đó, anh có đề cập đến việc Duyên Quỳnh là người đồng hành thực hiện album Viết Tiếp Câu Chuyện Hoà Bình, ca khúc cũng xuất phát từ nguồn cảm hứng của chị. Thời điểm đó, công chúng rất thắc mắc về cụm từ "bài hát độc quyền". Đối với Duyên Quỳnh, "độc quyền" có nghĩa như thế nào trong bối cảnh của ca khúc này?
Thật ra, từ "độc quyền" có thể do mọi người vô tình đọc những dòng trạng thái hay những chia sẻ của tôi, anh Chung hoặc những người xung quanh, dẫn đến một sự hiểu lầm. Khi tôi và nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung bắt tay vào dự án Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình, tất cả ca khúc trong album đều được mặc định mục đích ban đầu là lan tỏa tình yêu quê hương đất nước đến tất cả mọi người. Tôi mong muốn tạo ra một nguồn nhạc mới để các bạn trẻ, đặc biệt là sinh viên hoặc những người thường tham gia các hội diễn, các cuộc thi, có thêm lựa chọn mới mẻ. Nhờ đó, các phần trình diễn sẽ đa dạng và có thêm những yếu tố mới, đột phá hơn trong chương trình.

Vì mục tiêu ban đầu của dự án đã là cộng đồng và lan tỏa, nên không có lý do gì để tôi phải giữ khư khư bài hát đó cho riêng mình. Rõ ràng, mọi người đều thấy tôi và anh Chung rất thoải mái trong việc khuyến khích mọi người, kể cả các nghệ sĩ khác, cùng hát Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình. Do đó, từ "độc quyền" có lẽ chỉ là sự hiểu lầm hoặc sự suy luận của công chúng ở thời điểm đó mà thôi.
Có một khoảnh khắc khá viral vào dịp 30/4 là hình ảnh Duyên Quỳnh hát chay Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình giữa lòng người dân và các chiến sĩ. Lúc đó, chị đã rơi nước mắt. Tuy nhiên, vô tình khoảnh khắc này lại khiến một bộ phận khán giả hiểu lầm rằng Duyên Quỳnh đang chạnh lòng vì bài hát của mình đang được nghệ sĩ khác biểu diễn tại sự kiện lớn. Khi đọc được những bình luận trái chiều như thế trên mạng xã hội, chị có thấy mọi người đang hiểu sai về mình?
Sân khấu đó là ngay tại đại lễ 30/4, tại lối tập kết diễu binh của các chiến sĩ. Tôi đã có mặt ở đó từ 3 giờ sáng cùng với mọi người. Sau khi diễn xong, tôi đã di chuyển về Đồng Nai ngay trong đêm và cùng các chiến sĩ di chuyển về đường Lê Duẩn, đến điểm tập kết. Tôi đã có hơn 2 tiếng đồng hồ giao lưu cùng các chiến sĩ. Vì trước đó tôi đã nhiều lần đến khu hợp luyện và gặp gỡ họ, nên giữa tôi và các bạn đã có những tình cảm nhất định. Ngày hôm đó giống như một lần tôi đến để động viên các bạn lần cuối, cũng như một buổi chia tay, vì chưa chắc đã có cơ hội gặp lại. Sau hơn 2 tiếng giao lưu, cảm xúc trong mỗi người đã dâng lên rất cao. Khi tôi hát Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình ngày hôm đó, thực chất không phải tôi hát chay, mà tôi đang hát theo bản nhạc đang được phát trên sân khấu lớn do Hùng và Trâm thể hiện, và tất cả mọi người đều cùng hát với tôi. Lúc đó, cảm xúc thật sự khó tả lắm, nó đang hạnh phúc! Cảm xúc mạnh mẽ nhất chính là việc tôi được lắng nghe "đứa con" mà tôi đã ấp ủ bấy lâu.

Thật sự tôi rất xúc động. Trong khoảnh khắc đó, chỉ có niềm hạnh phúc và sự may mắn khi tôi được là người đầu tiên mang bài hát này đến với công chúng, để rồi ca khúc dần được biết đến và được chọn vào đại lễ. Vì vậy, những giọt nước mắt mọi người nhìn thấy ngày hôm đó, đó chính là giọt nước mắt hạnh phúc và là giọt nước mắt luyến tiếc khi tôi sắp phải chia tay với các bạn chiến sĩ A50.

Duyên Quỳnh và nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung đã đồng hành cùng nhau qua rất nhiều dự án âm nhạc, bao gồm cả Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình. Từ đó, công chúng cũng mặc định chị là một giọng ca độc quyền gắn liền với nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung. Điều này có khiến chị lo sợ về việc mình sẽ bị giới hạn chủ đề âm nhạc hay bị mặc định tên tuổi của mình gắn liền với một người khác?
Tôi không ngại điều đó. Vì chính cái tên Nguyễn Văn Chung đã 50% tạo nên Nguyễn Duyên Quỳnh ngày hôm nay. Đối với tôi, anh Chung không chỉ là một người bạn, một người đồng nghiệp mà còn là một người thầy. Việc người học trò gắn tên với người thầy thì không có gì phải ngại cả. Có lẽ, nếu ngại thì phải là anh Chung ngại mới đúng!
Tuy nhiên, ngoài những ca khúc của nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung, tôi vẫn nhận thể hiện rất nhiều ca khúc của các nhạc sĩ khác. Mỗi ca khúc đều có những số phận khác nhau, và điều quan trọng là sau khi tôi thể hiện, ca khúc đó sẽ có một số phận như thế nào. Tôi vẫn đang hát nhạc của nhiều nhạc sĩ khác chứ không chỉ riêng anh Chung.

Về việc lo ngại hát nhạc của nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung sẽ bị giới hạn về chủ đề hoặc màu sắc thì hoàn toàn không phải. Nhạc của anh Chung rất đa dạng về màu sắc, đa dạng về lĩnh vực, ngành nghề và cả độ tuổi nữa. Vì vậy, tôi nghĩ được hát nhạc của anh Chung là một may mắn lớn của tôi.
Gần đây, công chúng xôn xao về thông tin Duyên Quỳnh chính là "Bé Bánh Quy", một tài khoản đã thu âm 300 ca khúc nhạc thiếu nhi của nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung. Chị có thể chia sẻ cụ thể điều này không?
Cái duyên đến với dự án "Bé Bánh Quy" rất tự nhiên và có phần gấp rút. Trước đó, tôi đã thực hiện việc dạy hát 300 bài hát thiếu nhi trong dự án "Cùng con tập hát" của nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung với vai trò là cô giáo dạy online. Khi nhận lời dạy hết 300 bài này, tôi cũng đã tập và hát qua tất cả. Đến khi dự án dạy hát kết thúc, nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung muốn có những bản audio cuối cùng để các bé vừa xem clip tập hát của tôi vừa có thể bấm vào audio để nghe và hát theo luôn, giúp tính ứng dụng cao hơn.
Thời điểm đó, có nhiều phương án được đưa ra. Trong đó có phương án nhanh nhất là tìm các bạn nhỏ hát tốt, chia bài, tập luyện rồi đưa đi thu âm. Tôi là người đảm nhận việc đó. Tuy nhiên, sau khi cân nhắc, tôi nhận thấy với khối lượng 300 bài, việc để các bạn nhỏ cảm thụ và hát tốt sẽ mất rất nhiều thời gian. Nếu là 5, 10 hay 20 bài thì khác.
Lúc đó, tôi đã đề nghị với nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung bằng cách gửi một đoạn hát thử sang cho anh nghe. Anh Chung đã bất ngờ hỏi: "Ồ, có bé nào hát hay vậy sao anh không biết bé này ta?". Tôi mới tiết lộ đó là giọng của mình, nhưng đây chỉ là phương án dự phòng (backup) trong thời gian chưa tìm được phương án nào tốt hơn. Tôi đề nghị: "Nếu anh đồng ý, em sẽ hát hết 300 bài này, vì dù sao em cũng đã hát qua khi dạy rồi, việc xử lý sẽ nhanh hơn nhiều".
Từ đó, những ca khúc đầu tiên ra đời. Khi phát hành lên các nền tảng thì cần có một tên gọi. Anh Chung hỏi tôi muốn đặt tên gì, tôi liền nói: "Thôi, lấy tên Bé Bánh Quy đi!". "Quy" là chữ Q trong tên Quỳnh, còn "Bánh" là vì tôi rất thích ăn tất cả các loại bánh. Và đó là cách "Bé Bánh Quy" ra đời.
Việc thu âm 300 bài hát đã là một khối lượng công việc khổng lồ, chưa kể chị còn phải xử lý giọng hát sao cho phù hợp với phong cách thiếu nhi - điều này đòi hỏi kỹ thuật và sự tập trung rất cao. Đâu là động lực để Duyên Quỳnh có thể hát số lượng lớn như thế mà không cần suy nghĩ nhiều đến thù lao hay cát-xê?
Động lực lớn nhất đến từ việc tôi là một người rất yêu thiếu nhi. Trong suốt chặng hành trình hoạt động nghệ thuật của mình, tôi có rất nhiều hoạt động gắn liền với các em. Tôi cũng có một nhóm thiện nguyện nhỏ thường xuyên đi trao quà cho các bạn nhỏ ở vùng sâu, vùng xa.
Chính vì thế, khi được đồng hành cùng nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung trong dự án 300 bài hát thiếu nhi, vừa là cô giáo, vừa là "Bé Bánh Quy", tôi cảm thấy vô cùng yêu thích công việc này. Còn gì tuyệt vời hơn khi một người yêu mến thiếu nhi lại được thể hiện các ca khúc thiếu nhi bằng chính giọng hát mang hơi hướng trẻ thơ.
Tôi đã dành rất nhiều thời gian để xem các clip của các bạn nhỏ hát để nghiên cứu. Tôi phân tích xem: với một bài hát như thế này thì bạn 6 tuổi sẽ hát như thế nào, bạn 9 tuổi sẽ hát ra sao, thậm chí là bạn 12, 13 tuổi sẽ xử lý thế nào. Tôi đã nghiên cứu kỹ lưỡng để đảm bảo khi các ca khúc của "Bé Bánh Quy" ra đời, giọng hát phải chân thật nhất với thiếu nhi, khiến mọi người nghe không nhận ra đó là giọng của người lớn. Và cứ như thế, từng ngày từng chút, "Bé Bánh Quy" cũng đã đi được 2/3 chặng đường và đang từng bước về đích.
Trước 2/9, nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung cũng có một sáng tác rất nổi tiếng do ca sĩ Hòa Minzy thể hiện - Nỗi Đau Giữa Hòa Bình. Trước khi ca khúc này đến tay Hòa Minzy, nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung có đưa cho chị hát thử không?
Thật ra, như lúc nãy tôi đã chia sẻ, tôi có thể tự thu âm ở nhà, nên gần như 80% các ca khúc mà nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung viết ra đều được gửi sang cho tôi để tôi hát demo.
Việc gửi cho tôi là phương án nhanh nhất, bởi vì tôi tự thu âm tại nhà nên dù là 1, 2 giờ sáng hay 3, 4 giờ sáng, tôi cũng có thể ngồi dậy thu âm ngay nếu ca khúc cần gấp. Đó là lý do tôi hát rất nhiều bài hát của anh Chung. Ngoài những bài đã được phát hành chính thức, còn có vô số bản demo khác, và Nỗi Đau Giữa Hòa Bình cũng nằm trong số đó.

Vào ngày họp báo phát hành của Hòa Minzy, tôi đã đến để chúc mừng cả Hòa và anh Chung. Đối với tôi, Nỗi Đau Giữa Hòa Bình của Hòa Minzy rất chạm, nó chạm tới từng cung bậc cảm xúc. Ngày hôm đó, trong rạp, mọi người đều rơi nước mắt rất nhiều, kể cả tôi cũng vậy, dù tôi đã được nghe và thu âm bản demo của ca khúc này trước rồi. Cảm xúc mà Hòa Minzy mang đến lại rất khác. Đó là một cảm xúc chân thật của một người mẹ ngoài đời thực. Đối với tôi, cho đến bây giờ, tôi nghĩ bài hát này sinh ra là dành cho Hòa Minzy. Đây là một sự kết hợp rất vừa vặn và hoàn hảo.
Tính đến hiện nay, Duyên Quỳnh là người thể hiện nhiều bài hát của nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung nhất. Khán giả cũng có nhận xét rằng, có vẻ như nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung khá ưu ái chị. Chị có cảm thấy mình đang là người được nhạc sĩ ưu ái nhất không?
Việc tôi hát nhiều ca khúc của anh Chung, như mọi người thấy, chủ yếu không phải là những ca khúc thuộc thể loại giải trí hay những ca khúc có thể giúp tôi nổi tiếng ngay lập tức. Đa số những ca khúc tôi hát đều là những dự án nhằm lan tỏa những điều tốt đẹp, năng lượng tích cực trong cuộc sống, hoặc những ca khúc định hướng rõ ràng trong con đường nghề nghiệp của tôi. Hai con người có cùng một định hướng làm việc với nhau lâu dài, tôi nghĩ đó là một điều rất tốt. Khi đã hiểu ý nhau, mọi việc diễn ra sẽ rất suôn sẻ và không làm mất thời gian của cả hai bên. Tôi nghĩ đó cũng là một trong những lý do chính mà nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung thường hay gửi những ca khúc thuộc các dự án như vậy về cho tôi. Đương nhiên, vẫn có những ca khúc về tình yêu, ca khúc giải trí, nhưng phần lớn vẫn là những ca khúc mang tính cộng đồng, mang nhiều ý nghĩa tích cực.
Đồng hành với Nguyễn Văn Chung lâu như vậy, hát rất nhiều bài hát và hợp tác ăn ý, khán giả cũng đồn đoán về việc liệu giữa Duyên Quỳnh và nhạc sĩ có mối quan hệ nào khác ngoài đồng nghiệp hay không. Liệu những tin đồn tình cảm này sẽ ảnh hưởng đến con đường âm nhạc mà chị xây dựng?
Mối quan hệ khác mà mọi người đang nói đến chính là mối quan hệ thầy trò đó! Thật sự thì những tin đồn mãi mãi chỉ là tin đồn thôi. Ở đâu cũng sẽ có những thị phi, những sự suy diễn khi mọi người nhìn thấy hai con người thường xuyên đồng hành cùng nhau. Mọi người có thể nghĩ rằng phải có một mối quan hệ trên mức bình thường nào đó thì mới có thể gắn bó lâu dài như vậy được.
Nhưng thực tế, lý do duy nhất để tôi và nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung đồng hành và gắn kết cho đến tận bây giờ chính là vì những dự án của anh Chung những dự án cộng đồng, dự án cống hiến vô tình lại hoàn toàn trùng khớp với mong muốn trong sự nghiệp âm nhạc của tôi.

Còn việc mọi người "đẩy thuyền" hay suy diễn về những chuyện tình cảm cá nhân thì... thôi, mọi người muốn nghĩ sao cũng được, nhưng hiện tại tôi đang độc thân.
Tính đến thời điểm hiện tại, Duyên Quỳnh đã có những suy nghĩ về việc lập gia đình chưa? Có sợ bản thân lập gia đình quá trễ không? Có bao giờ chị suy nghĩ về người mình sẽ gắn bó cả đời?
Hiện tôi chưa nghĩ đến việc lập gia đình. Tôi nhận thấy, sau một thời gian dài cống hiến cho âm nhạc, đây là thời điểm tôi bắt đầu được mọi người đón nhận, được biết đến nhiều hơn, và bắt đầu gặt hái những thành quả đầu tiên sau chặng đường dài gieo trồng của mình. Vì vậy, tôi vẫn muốn tiếp tục cống hiến và phát triển những mơ ước, những đam mê của mình từ xưa đến nay.
Nếu bây giờ nghĩ đến việc lập gia đình, tôi nghĩ sẽ không phù hợp, hoặc tôi sẽ không đủ sự hy sinh để dành cho người bạn đời của mình. Tôi nghĩ tôi sẽ vẫn ưu tiên công việc hơn, và như vậy sẽ thiệt thòi cho đối phương. Vì thế, tạm thời tôi chưa có suy nghĩ đó.

Bây giờ đâu còn sớm nữa, nên dù có trễ thì cũng đã trễ rồi! Gia đình cũng không còn muốn hối thúc nữa. Gia đình tôi toàn tâm toàn ý để tôi theo đuổi đam mê. Tôi rất cảm ơn gia đình vì đã không hối thúc tôi nữa.
Tôi thích một người đàn ông tử tế, nhẹ nhàng, và đặc biệt là phải trầm tĩnh. Bởi vì bản thân tôi, nếu đã thân thiết thì sẽ nói rất nhiều và giỡn rất "nhây". Vì vậy, tôi cần một người trầm tĩnh để lắng nghe những câu chuyện và cả những trò đùa của mình.

Chú thích ảnh
Câu trả lời này dễ khiến khán giả nghĩ đến người đang được đồn đoán đấy!
À, người thầy của tôi! Thật sự, tôi nghĩ nếu giữa tôi và nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung có tình cảm, nó sẽ kéo theo nhiều yếu tố khác lấn át âm nhạc, và chúng tôi sẽ không thể toàn tâm toàn ý làm nghề được nữa. Bởi vì, khi bắt đầu một mối quan hệ, sẽ có giai đoạn tìm hiểu, hẹn hò, rồi sẽ có những giận hờn, ghen tuông, và cả những sự truy vấn kiểu "Hôm nay anh làm gì?".
Khi trong đầu mình bắt đầu suy nghĩ về những vấn đề đó, mong muốn làm âm nhạc cùng nhau sẽ bị lung lay. Chính vì thế, tôi nghĩ tôi với anh Chung hiện tại không có gì, và sau này, nếu còn làm nhạc chung thì chắc cũng sẽ không có gì đâu. Nếu muốn có gì đó thì có lẽ phải dừng âm nhạc lại.


Với tư cách là một nghệ sĩ hoạt động chuyên nghiệp, có khi nào chị mong muốn mình cũng có những bản hit thị trường, nhiều show diễn, và là một nghệ sĩ đắt show như các nghệ sĩ hoạt động trong lĩnh vực giải trí khác?
Muốn chứ, chắc chắn rồi. Tuy nhiên, lý do chính là vì tôi không xuất thân từ một gia đình có điều kiện kinh tế tốt. Việc một người nghệ sĩ nữ chọn con đường nghệ thuật mà không có sự hậu thuẫn về kinh tế từ gia đình là vô cùng khó khăn. Như mọi người đều biết, một người nghệ sĩ cần rất nhiều chi phí để đầu tư cho bản thân, cho các dự án và sản phẩm âm nhạc. Ngoài ra, việc quảng bá một sản phẩm để tạo điều kiện tốt nhất cho khán giả biết đến cũng tiêu tốn không ít kinh phí.
Vì tôi không có điều kiện, nên việc tôi đạt được những thành công như hiện tại đã là một thành công rất lớn so với xuất phát điểm của tôi. Tôi luôn hài lòng với những gì mình có được, những thành quả đã đổi bằng thời gian và tâm huyết.

Có thể chặng đường nghệ thuật của tôi dài hơn so với nhiều nghệ sĩ cùng trang lứa, nhưng tôi nghĩ may mắn là tôi đã bền bỉ và không bỏ cuộc. Bởi lẽ, nếu ở thời điểm tuổi đôi mươi, khi phải đối mặt với điểm yếu lớn nhất là kinh tế, nếu không có đủ đam mê và "lửa" với nghề, chắc chắn tôi đã rẽ sang một hướng khác chứ không thể trụ được đến ngày hôm nay.
Ca sĩ Quốc Thiên có tiết lộ một câu chuyện cũ khá thú vị giữa chị và các anh em tại Nhạc viện. Ca khúc mà Sơn Tùng M-TP sáng tác cho Quốc Thiên có cơ duyên nhờ Duyên Quỳnh. Mối quan hệ của chị với Sơn Tùng M-TP ngày đó thực sự như thế nào?
Mối quan hệ thực sự ở thời điểm đó của tôi và Sơn Tùng là mấy chị em chơi chung một hội, cùng một nhóm bạn thân thiết tại Nhạc viện. Khi Tùng có những bản hit đầu tiên, tất cả mọi người đã cùng nhau đi ăn mừng, và cho đến những thành công sau này cũng vậy.
Cho đến tận bây giờ, Tùng vẫn là một người rất dễ thương và chân thành. Một điều rõ ràng là khi một người thành công, họ sẽ có ít thời gian dành cho người thân và bạn bè, và Tùng cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên, mỗi lần tôi nhắn tin hay liên lạc, Tùng vẫn chủ động trả lời. Đó đã là một điều rất đáng quý, bởi vì thật sự sẽ có những nghệ sĩ, nếu chỉ là bạn bè thôi và sau một thời gian không gặp nhau nữa, đôi khi họ sẽ bỏ sót tin nhắn. Nhưng với Tùng thì không, Tùng luôn trả lời lại.

Tôi nghĩ đó cũng chính là một trong những lý do khiến mọi người yêu mến Tùng, và để Tùng có thể thành công được như ngày hôm nay. Đó là sự kính nghiệp và sự quan tâm đến mọi người xung quanh. Đặc biệt, dù thời gian trôi qua bao lâu, khi mọi người cần thì Tùng vẫn sẽ có mặt.
Tại sao Duyên Quỳnh chưa bao giờ chủ động nhắc đến mối quan hệ với Sơn Tùng?
Tôi rất hạn chế việc nhắc đến một nghệ sĩ nổi tiếng nào đó, đặc biệt là gắn tên của họ với tên mình. Bởi vì điều đó sẽ vô tình khiến mọi người nghĩ rằng tôi muốn dựa vào tên tuổi của người nghệ sĩ này, người nghệ sĩ kia để được nổi tiếng hơn. Bản thân tôi là người rất hạn chế những thị phi không đáng có, nên tôi gần như không bao giờ chủ động nhắc đến ai, kể cả Sơn Tùng.

Cùng với sự thành công của ca khúc Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình, Duyên Quỳnh đã trở thành ca sĩ được săn đón ở cả những sân khấu lớn lẫn sân khấu cộng đồng. Cát-xê của chị đã thay đổi như thế nào?
Nói về chuyện cát-xê, tôi cũng phải chia sẻ thật như thế này: thời điểm vật giá leo thang, mức chi tiêu tăng cao, thì công việc của mình cũng cần tăng lương lên để phù hợp đúng không? Tuy nhiên, tôi chỉ chọn tăng nhẹ một chút để phù hợp với điều kiện sống và giá trị gia tăng của thị trường, chứ tôi không đặt nặng vấn đề phải tăng mức cát-xê lên một mức hoàn toàn mới để kiếm thêm thu nhập từ thành công của bài hát.
Lý do là vì tôi đến từ Tây Nguyên, nhà tôi ở vùng sâu chứ không phải thành phố. Ngày bé, tôi rất thích mỗi khi được xem các chương trình ca nhạc của các ca sĩ thành phố về hát. Đó là niềm ao ước của rất nhiều trẻ con ở đó.
Đến bây giờ, khi đã trở thành một ca sĩ và có điều kiện làm những việc đó, tôi có thể đi đến những vùng sâu vùng xa để hoàn thiện giấc mơ của các bạn nhỏ, mong muốn được gặp gỡ những người ca sĩ mà họ yêu mến. Với mong muốn đó, không có lý do gì để tôi tăng mức cát-xê của mình lên một mức hoàn toàn mới, bởi vì nếu vậy, những nơi xa xôi sẽ không đủ điều kiện để mời tôi.

Tôi vẫn ưu tiên cho việc mình được đến nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người. Và tôi vẫn ưu tiên cho việc món quà mình nhận lại được là tình yêu thương và sự ghi nhớ của khán giả. Chính vì vậy, hôm nay gạo tăng thêm một chút thì tôi cũng buộc phải tăng cát-xê thêm một chút để có tiền mua gạo, chỉ vậy thôi, chứ không phải là tăng quá nhiều.
Thường thì Duyên Quỳnh sẽ chọn ưu tiên show diễn theo tiêu chí nào? Ví dụ, nếu đặt vào trường hợp cùng một ngày, chị có hai lời mời biểu diễn một là show thương mại với cát-xê cao, và một là show cộng đồng mang ý nghĩa lan tỏa, chị sẽ ưu tiên bên nào hơn?
Tôi sẽ ưu tiên bên nào mời tôi trước. Tôi là một người rất coi trọng việc giữ uy tín, cho nên nếu ngày hôm nay một show cộng đồng mời tôi trước, tôi sẽ nhận show này. Mặc dù show còn lại có thể là show thương mại với nguồn thu nhập lớn hơn, tôi vẫn sẽ ưu tiên theo thứ tự, bất kể đó là show gì, cái nào đến trước thì tôi nhận trước.
Trong suốt chặng đường theo đuổi âm nhạc đầy khó khăn, đặc biệt là về mặt kinh tế như Duyên Quỳnh đã chia sẻ, gia đình đã ủng hộ như thế nào để chị có thể trụ vững và theo đuổi đam mê đến ngày hôm nay?
Ban đầu, khi tôi nhận thông báo đậu vào Nhạc viện Thành phố Hồ Chí Minh, người ủng hộ duy nhất chỉ có mẹ tôi. Lúc đó, những phản ứng chống đối kịch liệt, không cho tôi đi học nhạc là rất nhiều. Ba tôi không muốn tôi theo học.
Đối với ba, đó là nỗi sợ khi thấy con gái mình quá nhút nhát, không đủ tự tin mà lại xuống thành phố quá sớm để theo đuổi con đường nghệ thuật. Nhưng lúc đó, mẹ đã là người bảo vệ ước mơ của tôi, đứng ra đấu tranh với cả dòng họ để đưa tôi xuống thành phố. Trong suốt chặng đường nghệ thuật đó, mẹ luôn đồng hành cùng tôi, dù mẹ ở bất cứ nơi đâu.
Tuy nhiên, điều khiến tôi thiếu sót là bản thân tôi đã trưởng thành quá muộn. Người đã đưa tôi tới con đường nghệ thuật lại không được chứng kiến những thành công của tôi, vì đến năm 2017 thì mẹ tôi qua đời vì bạo bệnh.
Ở thời điểm đó, tôi vẫn chưa thật sự tự tin để trở thành một ca sĩ. Mặc dù đã tốt nghiệp Nhạc viện hệ Đại học, nhưng tôi vẫn nghĩ mình sẽ theo con đường giảng dạy và làm công việc hậu trường. Tôi đã thử rất nhiều nghề, và cũng có những lần làm tôi phải suy nghĩ mãi về việc tại sao mình lại trưởng thành chậm đến vậy.

Có những chương trình truyền hình trực tiếp, thời điểm đó tôi chỉ là người hát bè, hát hợp xướng. Như mọi người biết, vai trò này rất ít được lên hình. Nhưng mỗi lần tôi lên TV, mẹ tôi sẽ gọi điện từ trưa đến tối cho tất cả bạn bè, họ hàng để mọi người canh TV xem con gái mình hát.
Sau khi mẹ mất, tôi gặp rất nhiều cô chú bạn bè của mẹ. Họ kể lại rằng mẹ đã nói rất nhiều về tôi và gọi điện báo xem tôi hát, nhưng lúc đó họ không tìm được tôi vì phần hợp xướng quá đông. Thế nhưng, 10 chương trình là cả 10 lần mẹ gọi điện bắt họ phải xem, và sau chương trình còn gọi điện lại hỏi: "Có xem không? Thấy con Bo hôm nay trên sân khấu có đẹp hay không?". Đó là những điều buộc tôi phải nhìn nhận lại bản thân xem mình đã xứng đáng với sự bảo vệ của mẹ hay chưa.
Trước lúc mất, mẹ đã tâm sự với tôi (thường nhà tôi ít khi tâm sự). Mẹ nói, mẹ chỉ mong muốn một điều: Dù sau này mẹ còn hay mất, con cũng sẽ có một ngày được đứng trên sân khấu trở thành một ca sĩ thực thụ, chứ không phải chỉ đứng hát hợp xướng, hát bè. Mẹ không muốn con gái mình mãi đứng đằng sau.
Sau khi mẹ mất, tôi dành một năm để chu toàn hậu sự, trong thời gian đó, tôi suy nghĩ rất nhiều và thực sự hối hận vì đã không được như những gì mẹ mong đợi. Sau đó, tôi thay đổi bản thân, reset lại hết, cho mình một cuộc sống và suy nghĩ mới. Tôi bắt đầu bước chân vào các cuộc thi âm nhạc và đã giành được những giải thưởng đầu tiên vào năm 2019 (một Á quân, một Quán quân), và đến năm 2022 có thêm một giải Quán quân nữa.
Sau thành công, tôi chạy show nhiều hơn, lịch trình dày hơn, thu nhập ổn định hơn, nhưng sau đó là dịch COVID-19 trong 2 năm. Gần cuối dịch, tôi may mắn gặp được nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung. Từ đó, tôi có những bước đi mạnh dạn hơn, dài hơi hơn và chắc chắn hơn để có được một Duyên Quỳnh như ngày hôm nay.
Có thể nói tất cả những nỗ lực và thành công chị đã đạt được trong những năm vừa qua chính là sự đền đáp lớn nhất mà chị dành cho mẹ.
Dù bây giờ mẹ không còn nữa, nhưng những thành công của tôi ngày hôm nay đều có đóng góp và sự xuất hiện của mẹ. Mỗi lần tôi gặp khó khăn trong sự nghiệp hay trong cuộc sống, tôi đều nằm mơ thấy mẹ. Có những lần khó khăn quá, tôi thấy mẹ đưa tôi đi chơi. Và sau những giấc mơ như vậy, vào ngày hôm sau, tôi lại hoàn thành được công việc, giải quyết được mọi khó khăn của mình. Tôi nghĩ đó là sự đồng hành lớn nhất mà mẹ đã dành cho tôi khi mẹ không còn nữa.
Tôi tin rằng, những thành công của tôi bây giờ, dù mẹ không có mặt ở đây, nhưng ở trên cao mẹ vẫn luôn dõi theo và mẹ đã nhìn thấy được. Điều tôi tiếc nuối duy nhất là tôi không có cơ hội được đứng cùng với mẹ trong cùng một khung hình để chia sẻ những thành công đó.
Cám ơn Duyên Quỳnh vì những chia sẻ.













