
Mới đây, chương trình Mái ấm gia đình Việt đã lên sóng. Em Lê Ngọc Xuân Mai (2012) là một trong những hoàn cảnh khiến nhiều khán giả không cầm được nước mắt chương trình tuần này.

Em Xuân Mai
Xuân Mai đang học lớp 8 tại Trường THCS Bình Tấn, xã Bình Thành, tỉnh Đồng Tháp, sống cùng mẹ và dì trong hoàn cảnh đặc biệt khó khăn.
Mẹ của em là chị Lê Thị Kim Tuyết (sinh năm 1973) bị bệnh tâm thần từ nhỏ, thường xuyên bỏ đi lang thang và không thể tự chăm sóc bản thân.
Dù không thể gần gũi hay trò chuyện cùng mẹ, Xuân Mai vẫn dành cho mẹ tình thương sâu sắc. Câu nói của cô bé khiến nhiều người xót xa: “Mẹ không cho con lại gần, không nói chuyện, không tiếp xúc gì được hết. Con cũng muốn được như các bạn, được mẹ yêu thương. Mẹ bị bệnh nhưng con cũng thương mẹ lắm. Con nghĩ nếu mẹ không bị bệnh, mẹ sẽ yêu thương con lắm, vì mẹ sinh con ra mà”.
Người dì là chị Lê Thị Kim Trinh (1967) là con nuôi của ông bà ngoại Xuân Mai. Mang ơn dưỡng dục, lại thương em gái bệnh tật, sau khi cha mẹ nuôi mất, chị Trinh đưa em gái về chăm sóc. Cuối năm 2011, chị Tuyết mang thai và sinh ra Xuân Mai, nhưng gia đình không biết cha em là ai. Từ đó, chị Trinh vừa gánh vác trách nhiệm chăm sóc người em bị tâm thần, vừa nuôi nấng cháu nhỏ khôn lớn.
Chị Trinh chia sẻ: “Tôi nghĩ lại, ngày xưa cha mẹ đã nuôi tôi, chăm sóc tôi, nên giờ dù khó khăn đến đâu, tôi cũng cố gắng gồng gánh nuôi em và cháu. Cố gắng tới đâu hay tới đó”.

Xuân Mai và mẹ
Trước đây, chị Trinh từng có gia đình nhưng đã ly hôn. Hiện chị mưu sinh bằng nghề chạy xe ôm, song do từng bị tai biến nhẹ, sức khỏe yếu, tay chân co rút, việc đi lại trở nên khó khăn.
Thu nhập của chị chỉ khoảng 30.000 tới 40.000 đồng mỗi ngày, không ổn định. Mẹ của Xuân Mai được nhận trợ cấp xã hội 750.000 đồng/tháng nhờ có giấy giám định tâm thần, là nguồn thu nhập duy nhất giúp hai dì cháu duy trì cuộc sống.
Gia đình em Mai hiện đang sinh sống trong căn nhà dựng tạm trên phần đất mượn, nằm sát mé sông và đã xuống cấp nghiêm trọng. Cuộc sống hằng ngày của ba người phụ thuộc hoàn toàn vào số tiền ít ỏi mà dì Trinh kiếm được.
Những ngày sức khỏe yếu, không thể chạy xe, cả nhà chỉ có rau hái quanh nhà qua bữa, hôm nào may mắn mới được hàng xóm cho thêm ít cá, ít thịt.
Không chỉ thiếu thốn về vật chất, Xuân Mai còn đang chịu đựng những cơn đau do bệnh gai cột sống và u nang. Vì hoàn cảnh không cho phép, em chỉ dùng thuốc nam hái quanh nhà để giảm đau.

Dù vậy, cô bé vẫn luôn nỗ lực vươn lên trong học tập, nhiều năm liền đạt danh hiệu học sinh giỏi, đặc biệt yêu thích và có năng khiếu vẽ. Xuân Mai ước mơ học thật giỏi để sau này có thể chăm sóc mẹ và dì.
Khi được hỏi về mẹ, em bộc bạch: “Lúc tỉnh, mẹ chỉ không xua đuổi con thôi, chứ cũng không cho con ôm hay hôn mẹ. Những lúc mẹ tỉnh ít lắm, con chỉ mong thời gian mẹ tỉnh táo nhiều hơn để con được ở gần mẹ nhiều hơn”.
Trước hoàn cảnh đầy nước mắt, NSƯT Đại Nghĩa không giấu được xúc động. Anh nghẹn ngào chia sẻ: “Một câu chuyện toàn nước mắt. Hình ảnh cô bé chưa từng biết mặt cha, có mẹ ở bên nhưng không tỉnh táo để yêu thương con khiến tôi thật sự xót xa. Tôi càng khâm phục hơn khi thấy tấm lòng bao dung, nhân ái của chị Trinh, người dì không cùng huyết thống nhưng sẵn sàng dang tay cưu mang mẹ con bé Xuân Mai suốt nhiều năm.
Điều khiến tôi thán phục là suốt hơn 20 năm, chị Trinh vẫn kiên trì chăm sóc người không phải ruột thịt của mình. Nuôi một người tâm thần đã khó, lại còn cưu mang thêm một đứa trẻ nhỏ. Đó là sự hy sinh hiếm có”.
Hoa hậu Phương Linh cũng xúc động khi gặp Xuân Mai: “Em đừng tự ti, hãy tiếp tục cố gắng học tập. Em xứng đáng được yêu thương và có một tương lai tươi sáng”.