Nhân dịp trở lại VFC (Trung tâm Phim truyền hình Việt Nam) với một vai nhỏ nhưng để lại ấn tượng trong Gió ngang khoảng trời xanh, Khánh Huyền đã có cuộc trò chuyện cùng Dân trí.
Chị chia sẻ về giai đoạn “sống chậm” hiện tại và lần hiếm hoi hé lộ về người chồng kín tiếng.

Khánh Huyền trong vai bà Lý phim "Gió ngang khoảng trời xanh"(Ảnh: VFC).
Khán giả không nên so sánh hai phiên bản phim
Điều gì khiến chị Khánh Huyền trở lại VFC sau 20 năm vắng bóng, với dự án “Gió ngang khoảng trời xanh”?
- Tôi vào TPHCM lập nghiệp đã 20 năm. Thời điểm đó, việc quay lại Hà Nội đóng phim rất khó vì phim của VFC thường quay cuốn chiếu, đòi hỏi nhiều thời gian.
Khi ấy, tôi còn bận con nhỏ, lại muốn ưu tiên công việc gần nhà nên hầu như không dám nhận các dự án xa.
Bây giờ thì khác, các con tôi đều trưởng thành, con út 14 tuổi đã đi du học Úc, tôi không còn quá nhiều vướng bận nên có thể nhận lời với những dự án dài hơi hơn.
Một lý do nữa rất quan trọng là mẹ tôi đã lớn tuổi, bà bắt đầu lẫn và thường nhắc nhớ con gái. Tôi muốn tranh thủ ra Bắc nhiều hơn, vừa để đóng phim, vừa có thêm thời gian ở bên mẹ.
Đồng nghiệp tôi ở Nhà hát Tuổi trẻ như Tú Oanh, Nguyệt Hằng cũng rủ tôi về Bắc đóng phim cho vui.
Trước đây, mỗi lần về Hà Nội tôi chỉ kịp ghé thăm mẹ, gặp gỡ mọi người trong chốc lát. VFC cũng từng mời tôi tham gia vài vai nhỏ nhưng chưa thực sự dài hơi.
Lần này thì khác, họ dành riêng một vai cho tôi. Chính tình cảm gia đình đã thôi thúc tôi nhận lời, cộng thêm sự động viên của bạn bè và lời mời chân thành từ VFC.
Khi nhận kịch bản “Gió ngang khoảng trời xanh” và biết sẽ hóa thân thành bà Lý - một nhân vật gai góc, khắt khe, thậm chí có phần khó ưa - cảm xúc đầu tiên của chị thế nào?
- Thú thật, ban đầu tôi có chút lo lắng. Tôi vốn quen thuộc với khán giả qua những nhân vật hiền lành, hoặc nếu đanh đá cũng dễ thương, như Thơm trong Người thổi tù và hàng tổng.
Vai bà Lý trong phim mới lại khó tính, thậm chí có phần xấu bụng. Tôi lo rằng, sau 20 năm mới trở lại, nếu khán giả không có thiện cảm sẽ rất khó để mình có thêm cơ hội cộng tác tiếp.
Tuy nhiên, ê-kíp đã động viên tôi đây là nhân vật tuy không gây thiện cảm ngay, nhưng ấn tượng. Tôi cũng muốn thay đổi tạo hình, thử sức với màu sắc khác trước.
Đến lúc vào phim, đạo diễn và mọi người khen tôi hợp vai, nhưng bản thân tôi vẫn chỉ nghĩ mình làm tròn trách nhiệm của một diễn viên, còn hợp hay không, để khán giả cảm nhận và đánh giá.

Sau 20 năm, nữ nghệ sĩ trở lại với phim VFC và vẫn ghi dấu bằng lối diễn xuất ấn tượng (Ảnh: VFC).
“Gió ngang khoảng trời xanh” là bản Việt hóa từ bộ phim nổi tiếng của Trung Quốc - “30 chưa phải là hết”. Một tác phẩm được làm lại từ kịch bản nước ngoài không tránh khỏi việc bị so sánh. Chị có từng băn khoăn, áp lực về điều đó?
- Thực ra tôi không xem bản gốc. Với phim được làm lại, tôi luôn giữ nguyên tắc đó, kể cả Giấc mơ của mẹ mua bản quyền từ Hàn Quốc.
Bên đó, vai diễn tương tự của tôi được thể hiện rất thành công, nhưng nhà sản xuất khuyên không nên xem để tránh bị ảnh hưởng, giữ được sự sáng tạo riêng.
Tôi nghĩ, sao chép thì đơn giản, nhưng để thổi vào tác phẩm một luồng gió mới lại là thử thách lớn.
Khán giả cũng không nên đặt 2 phiên bản lên bàn cân, bởi mỗi bộ phim có cách kể và hơi thở riêng. Với tôi, điều quan trọng nhất là giữ được tinh thần và hồn Việt trong từng khung hình.
Từ cô Thơm - vợ trưởng thôn trong “Người thổi tù và hàng tổng” - đến hình ảnh nữ doanh nhân quyền lực, tính cách khó ưa như bà Lý bây giờ, chị thấy sự khác biệt trong diễn xuất của mình ra sao?
- Khi đóng Thơm, tôi mới ngoài 20 tuổi, bản thân cũng không nghĩ mình hợp vai. Nhưng nghề diễn luôn mang đến nhiều bất ngờ, như đạo diễn Bạch Diệp từng thuyết phục tôi đóng vai một cô gái mới lớn dù tôi vừa sinh con, hay với Người thổi tù và hàng tổng, đoàn phim thậm chí còn chờ tôi đi lưu diễn về để giao vai.
Lúc đầu tôi còn gọi cho đạo diễn Phi Tiến Sơn hỏi: “Anh có nhầm không? Sao lại nghĩ em hợp vai này?”.
Nhưng sau đó tôi được động viên nên vẫn muốn thử sức. Chính nhờ những vai trái ngược như vậy tôi khám phá thêm khía cạnh mới trong diễn xuất.
Giờ đã ngoài 50, trải nghiệm nhiều hơn, tôi không ngại bất kỳ dạng nhân vật nào nữa. Tôi nghĩ mỗi con người đều có lúc tốt, khi xấu, nhân vật của tôi lần này cũng vậy. Cái khó chỉ là làm sao để khán giả vừa ghét vừa hiểu, vừa thấy chân thực.
Ngày trở lại phim trường VFC sau 20 năm, chị thấy điều gì thay đổi nhiều nhất?
- Tôi thấy ê-kíp bây giờ trẻ trung, chuyên nghiệp và đầy nhiệt huyết. Họ được rèn giũa qua nhiều dự án nên tay nghề rất vững vàng. Nhưng điều khiến tôi xúc động nhất là tinh thần “gia đình” vẫn còn nguyên vẹn.
Ở VFC, từ xưa đến nay, mọi người luôn coi nhau như anh em. Bây giờ cũng vậy, dù đôi lúc có va chạm trong công việc, tình cảm giữa chúng tôi vẫn rất ấm áp.
Tôi cũng cảm nhận rõ hơn sự quan tâm dành cho diễn viên, điều này giúp chúng tôi có tinh thần thoải mái nhất khi làm việc.
Xa Hà Nội đã lâu nhưng chị vẫn giữ sự gắn bó với Nhà hát Tuổi Trẻ và những người bạn cũ nơi đây như NSND Lê Khanh, NSND Ngọc Huyền, Tú Oanh… Điều gì khiến sợi dây tình cảm ấy bền chặt đến vậy?
- Thời trẻ, chúng tôi bận rộn mưu sinh, lo toan cho gia đình nên ít có dịp tụ tập. Nhưng khi tuổi đời chín chắn hơn, ai cũng muốn tìm lại tình bạn cũ.
Với tôi, Nhà hát Tuổi Trẻ giống như một gia đình. Chúng tôi từng rong ruổi lưu diễn, đưa con theo, cùng nhau chia sẻ mọi thứ.
Ở đó không có đố kỵ hay tranh giành vai diễn. Đến nay, tình đồng nghiệp ấy vẫn còn nguyên vẹn, trở thành một chỗ dựa tinh thần vô cùng quý giá.

Khánh Huyền (thứ 3 từ trái sang) cùng các nghệ sĩ: Lê Khanh, Ngọc Huyền, Tú Oanh, Ngọc Bích, Như Trang vừa có chuyến du lịch tại Hàn Quốc (Ảnh: Facebook nhân vật).
"Tôi sống giản dị, ít toan tính"
Hiện tại, cuộc sống của chị ở TPHCM diễn ra thế nào?
- Tôi đang sống một mình. Các con đã trưởng thành, đứa ra ở riêng, đứa đi học xa. Ông xã tôi về Nha Trang chăm sóc mẹ - năm nay bà đã 97 tuổi.
Tôi di chuyển giữa Sài Gòn, Hà Nội và Nha Trang, vừa để làm việc, vừa để sum vầy với gia đình.
Nhận phim bây giờ không còn là áp lực, mà là cơ hội để đi, để trải nghiệm, để thấy cuộc sống thêm ý nghĩa. Tôi cảm giác mình đã vượt qua dốc, giờ thong thả, thảnh thơi hơn.
Công việc đến thì đón nhận, còn lại chọn cho mình sự thư thái và để mọi thứ diễn ra tự nhiên.
Những năm gần đây, trên màn ảnh, chị thường gắn với hình ảnh những người phụ nữ, người mẹ nghiêm khắc, khó tính. Vậy ngoài đời, khi trở về với gia đình, Khánh Huyền là một người vợ, người mẹ như thế nào?
- Ngoài đời, tôi là một người mẹ hiện đại nhưng cũng rất coi trọng vai trò của người phụ nữ trong gia đình.
Tôi luôn cố gắng làm bạn với con nhiều nhất có thể, tôn trọng suy nghĩ và lựa chọn riêng của các con.
Cả 3 con tôi đều có năng khiếu nghệ thuật, nhưng với tôi, nghệ thuật chỉ là niềm vui, không phải con đường sự nghiệp mà các con buộc phải theo đuổi.
Tôi không phải người phụ nữ khéo tay, nhưng lại thích vào bếp để tự tay nấu những bữa cơm cho chồng con. Tôi có thể thức khuya, dậy sớm chỉ để chuẩn bị bữa ăn gia đình, vì điều quan trọng nhất là cả nhà được quây quần và vui vẻ bên nhau.
Tôi nghĩ, mình không có gì đặc biệt ngoài một tấm lòng luôn dành trọn cho gia đình.

Khánh Huyền tuổi 54 (Ảnh: Facebook nhân vật).
Trong công việc và gia đình, ông xã chị đồng hành thế nào?
- Anh ít xem phim Việt, thậm chí khi quen tôi còn không biết tôi là diễn viên (cười). Nhưng anh luôn tin tưởng, không ghen tuông và tạo mọi điều kiện để tôi theo nghề.
Anh giỏi lo việc học hành của các con, còn tôi chăm lo tổ ấm. Trong gia đình, ai mạnh việc gì thì làm việc đó, và chúng tôi luôn tôn trọng lẫn nhau.
Điều tuyệt vời nhất ở anh là cho tôi sự tự do, được làm điều mình thích, được sống với nghệ thuật mà không vướng rào cản nào.
Không chỉ chồng, mẹ chồng tôi cũng luôn thấu hiểu và ủng hộ công việc của con dâu. Chính sự sẻ chia ấy là nguồn động lực lớn giúp tôi yên tâm gắn bó và cống hiến cho nghệ thuật.
Ở nhà, chị có phải là “nóc nhà”?
- Câu này chắc phải hỏi ông xã tôi (cười). Tôi không quyết hết mọi việc, mà tùy lĩnh vực ai giỏi hơn thì người đó quyết. Quan trọng nhất vẫn là sự tôn trọng và chia sẻ.
Ở tuổi 54, nghệ sĩ Khánh Huyền vẫn được nhiều người khen trẻ trung, thần thái rạng rỡ. Bí quyết nào giúp chị giữ được điều đó?
- Tôi nghĩ quan trọng nhất là tinh thần lạc quan. Tôi sống giản dị, ít toan tính, dễ vui nên gương mặt cũng nhẹ nhõm hơn. Đã trải qua nhiều khó khăn, tôi càng hiểu giá trị của sự thanh thản và biết đủ.
Về ngoại hình, tôi chú trọng giấc ngủ từ khi còn trẻ: Ít nhất 7-8 tiếng mỗi ngày. Tôi kiêng đường, hạn chế tinh bột để giữ cân nặng ổn định.
Chăm sóc da là thói quen lâu năm của tôi, không cầu kỳ nhưng đều đặn: Dưỡng ẩm cho mặt và tay chân trước khi ngủ. Vài năm nay, tôi tập thể thao thường xuyên hơn, cường độ không cao nhưng duy trì đều.
Nói thật, tôi cũng không có bí quyết gì đặc biệt. Mẹ tôi hay đùa: “Nếu mẹ không sinh con xinh đẹp, thì con cũng chẳng biết làm sao đẹp lên”.
Tôi không ăn diện, không biết tạo kiểu tóc hay trang điểm, nhưng tôi biết giữ cho tâm hồn mình thoải mái. Có lẽ chính điều đó giúp tôi trẻ trung hơn.
Nhìn lại hành trình đã qua cũng không ít thăng trầm, chị cảm thấy mình đang ở giai đoạn nào của cuộc đời?
- Tôi nghĩ mình đã bước sang giai đoạn sống chậm. Tôi không còn mong muốn xuất hiện dày đặc hay phải được chú ý quá nhiều. Tôi làm nghề vì tình yêu, để cuộc sống thêm ý nghĩa chứ không phải để tìm ánh hào quang.
Khi ra đường, nếu không ai nhận ra tôi, tôi lại thấy nhẹ nhõm và vui vẻ. Tôi có thể thoải mái ăn mặc giản dị, không cần trang điểm, được sống đúng với con người thật của mình. Với tôi, đó mới là hạnh phúc thực sự ở hiện tại.
Diễn viên Khánh Huyền, 54 tuổi, tốt nghiệp lớp Diễn viên khóa đầu tiên của Nhà hát Tuổi trẻ năm 1990. Chị từng là một trong những gương mặt nổi bật của màn ảnh nhỏ phía Bắc đầu thập niên 2000, được công chúng yêu mến qua các phim, như: Nụ tầm xuân, Ngọt ngào và man trá, Người thổi tù và hàng tổng...
Thời điểm sự nghiệp đang phát triển, Khánh Huyền chuyển vào TPHCM, tiếp tục nghề diễn và làm MC.