Chúng ta thường hay sợ già. Sợ những vết chân chim nơi khóe mắt, sợ mái tóc điểm sương, và sợ cả cái định kiến rằng "có tuổi rồi thì chưng diện cho ai ngắm". Thế nhưng, ở kinh đô ánh sáng Paris, tư duy ấy dường như không tồn tại. Dạo bước trên đường phố Pháp, bạn sẽ dễ dàng bắt gặp những quý bà tóc bạc trắng như cước, nhưng dáng đi vẫn khoan thai, trang phục tinh tế đến từng đường kim mũi chỉ. Họ chứng minh một chân lý: Tuổi tác chỉ là con số, còn khí chất mới là thứ đi theo người phụ nữ đến cuối cuộc đời. Vậy làm sao để giữ được sự tao nhã ấy ngay cả khi thanh xuân đã lùi xa? Bí quyết nằm trọn trong hai từ khóa: Không mặc "đồ bà già" và yêu lấy mái tóc bạc.
Vứt bỏ tư duy "mặc cho xong", hãy mặc để yêu chính mình
Điều khác biệt lớn nhất giữa một bà cụ xuề xòa và một quý bà khí chất nằm ở tủ quần áo. Nhiều phụ nữ Việt khi bước sang dốc bên kia cuộc đời thường có xu hướng chọn những bộ đồ rộng thùng thình, màu sắc tối sẫm hoặc hoa văn rối mắt với suy nghĩ "già rồi mặc sao cho thoải mái là được". Nhưng phụ nữ Pháp thì nói "Không!". Bạn sẽ chẳng bao giờ tìm thấy những bộ "đồ bà già" thiếu điểm nhấn trong tủ đồ của họ.
Thay vào đó, họ trung thành với những món đồ cơ bản (basic) nhưng "đắt giá" về phom dáng. Một chiếc quần tây ống suông phẳng phiu, một chiếc áo len cổ lọ màu kem hay một chiếc sơ mi trắng kinh điển... đó là những món đồ không bao giờ có tuổi. Phụ nữ Pháp hiểu rằng, khi vóc dáng không còn săn chắc như thời con gái, thì chính những đường cắt may tinh tế, phom dáng vừa vặn (không quá bó, cũng không quá rộng) sẽ là "vũ khí" giúp họ che đi khuyết điểm và tôn lên sự sang trọng.
Hơn nữa, hãy quên đi quan niệm người già phải mặc màu tối. Ngược lại, càng có tuổi, da dẻ càng dễ bị xỉn màu, lúc này những gam màu tươi sáng, nhã nhặn như màu be, màu pastel, màu trắng sữa lại chính là tấm hắt sáng tự nhiên tuyệt vời nhất. Thử tưởng tượng, một chiếc áo len màu vàng gà con kết hợp cùng quần trắng kem, trông bạn sẽ rạng rỡ và đầy sức sống biết bao nhiêu. Nếu thích mặc đồ hoa, hãy nhớ quy tắc "cân bằng": Nếu quần đã hoa lá rực rỡ, thì áo hãy chọn màu trơn tối giản. Sự tiết chế chính là chìa khóa của sự sang trọng.
Mái tóc bạc: Vương miện của thời gian, đừng vội nhuộm đen!
Có một thực tế là các bà, các mẹ ở Việt Nam rất sợ tóc bạc. Cứ thấy chân tóc trắng nhú lên là lại vội vàng đi nhuộm đen. Nhưng với phụ nữ Pháp, họ coi mái tóc bạc là món quà của thượng đế, là minh chứng cho những năm tháng họ đã sống và trải nghiệm rực rỡ. Thay vì cố gắng che giấu, họ chọn cách chăm sóc để mái tóc bạc trở nên bóng khỏe và thời thượng.
Bí quyết nằm ở việc tạo kiểu. Tóc bạc nếu để dài lòa xòa rất dễ tạo cảm giác luộm thuộm, thiếu sức sống. Vì thế, đa phần các quý bà sành điệu đều chọn tóc ngắn. Một mái tóc cắt ngắn trên vai, tỉa layer nhẹ nhàng không chỉ giúp khuôn mặt trông "thoáng" hơn, trẻ trung hơn mà còn giúp họ trông lúc nào cũng gọn gàng, nhanh nhẹn.
Đặc biệt, đừng để tóc thẳng đuột ép sát vào da đầu. Hãy uốn xoăn nhẹ. Lưu ý là xoăn nhẹ (xoăn lơi) chứ không phải kiểu xoăn tít "mì tôm" nhé. Những lọn tóc bồng bềnh gợn sóng sẽ tạo độ dày cho mái tóc (vốn đã thưa đi theo tuổi tác) và mang lại vẻ mềm mại, nữ tính. Nếu muốn gọn gàng hơn, một búi tóc cao hoặc thấp được chải chuốt mượt mà cũng là lựa chọn tuyệt vời để khoe trọn vầng trán và đường nét khuôn mặt. Nhớ nhé, đừng để mái quá dày che kín trán, một chút mái thưa hoặc rẽ ngôi lệch sẽ giúp gương mặt thanh thoát hơn rất nhiều.
Phụ kiện: Nét chấm phá của tâm hồn nghệ sĩ
Bạn có để ý không, phụ nữ Pháp dù 70 hay 80 tuổi, ra đường vẫn không quên đeo một chiếc khăn lụa, một chuỗi ngọc trai hay một cặp kính râm thời thượng. Đó không phải là làm màu, đó là sự trân trọng bản thân.
Khi bộ trang phục đã tối giản, thì phụ kiện chính là tiếng nói của cá tính. Một chiếc khăn lụa màu sắc quàng nhẹ trên cổ áo sơ mi trắng, hay một đôi khuyên tai to bản lấp lánh trên nền tóc bạc... tất cả tạo nên một tổng thể hài hòa, thu hút ánh nhìn không phải vì sự lố lăng mà vì sự tinh tế.
Học cách già đi trong hạnh phúc
Cuối cùng, điều quan trọng nhất mà chúng ta học được từ những người bà, người mẹ nước Pháp không nằm ở cái áo hay kiểu tóc, mà nằm ở thái độ sống. Họ không xem tuổi già là sự kết thúc, mà là một chương mới thảnh thơi hơn của cuộc đời.
Họ không cố gắng "cưa sừng làm nghé", không chạy theo xu hướng của giới trẻ. Họ tự tạo ra vẻ đẹp của riêng mình: Một vẻ đẹp của sự từng trải, của sự an nhiên và tự tin. Khi bạn chấp nhận những nếp nhăn như một phần cơ thể, khi bạn cười rạng rỡ bất chấp hàm răng không còn đều tăm tắp, đó là lúc bạn đẹp nhất.
Phụ nữ à, hãy nhớ rằng: Đừng bao giờ từ bỏ việc làm đẹp, ngay cả khi bạn đã lên chức bà. Hãy soi gương, tô một chút son, mặc một chiếc áo đẹp và bước ra đường với cái đầu ngẩng cao. Vì bạn xứng đáng được rực rỡ cho đến phút giây cuối cùng.













