
Kênh Youtube 8 Sài Gòn vừa đăng tải clip phỏng vấn Đàm Vĩnh Hưng. Trong clip, Đàm Vĩnh Hưng không chỉ bày tỏ quan điểm về chuyện thị phi, hết thời mà anh cũng chia sẻ thẳng thắn về ồn ào kiện tụng vừa qua.
Khi được hỏi "giữa thị phi và việc bình yên, không ai nhắc tới thì anh nghĩ gì?". Đàm Vĩnh Hưng chia sẻ: "Ngay từ lúc mới nổi thôi, tôi đã cho phép mình được chọn đứng giữa 2 làn sóng rồi. Đừng có khen hoài, khen thì cũng chỉ nhiêu đó thôi nhưng nói qua nói lại thì sẽ có 2 bên.
Có lần tôi đọc bài phỏng vấn của Madona, chị ấy nói, lúc nào cũng muốn tên mình nằm trên môi của khán giả. Tôi thấy đúng quá. Cho nên, khi đi con đường này tôi đã biết cái giá mình phải trả là như thế nào. Tôi chấp nhận mà.

Đàm Vĩnh Hưng trả lời trên kênh Youtube 8 Sài Gòn.
Muốn yên lành nhẹ nhàng dễ lắm. Muốn được khen ngoan hiền, dễ thương, thánh thiện dễ lắm. Tôi nói thật, dễ lắm, trong tầm tay. Còn để tạo ra được những việc không phản cảm, không vi phạm đạo đức nghề nghiệp mà vẫn được nhắc tới mới là bài toán lớn.
Hơn nữa với mạng xã hội phát triển như bây giờ, fan của người này sẽ không ưa ngôi sao người kia, họ sợ lấn chiếm hào quang thần tượng của họ nên sẵn sàng nêu lên tiếng nói để bảo vệ. Những cuộc đấu đá không bao giờ dừng. Chúng ta cũng đừng bao giờ đi tìm sự yên bình thơ mộng trong showbiz. Mình hiểu và quen thì dễ sống và dễ làm nghề lắm.
Cũng có những người thấy vậy thì bị sợ. Cẩm Ly chẳng hạn. Lần nào gặp, Cẩm Ly cũng bảo: "Sao Hưng hay quá vậy. Tôi mà đọc cái gì không đúng là mất ngủ cả tuần, khóc, không ăn uống được gì hết mà Hưng cứ hết chuyện này đến chuyện kia. Tôi bái phục ông luôn".
Tôi có muốn đâu, nhiều khi cái visa nổi tiếng của tôi còn hạn. Ông Tổ thấy tôi còn xài được, còn thương nên tôi cứ rần rần hoài vậy".
Đàm Vĩnh Hưng cũng tin rằng mình có số thị phi. Anh hài hước kể chuyện Hồ Ngọc Hà nói với mình. "Hồ Ngọc Hà nghiên cứu kỹ lắm, về thân phận 2 anh em. Có lần gặp, Hồ Ngọc Hà bảo: "Anh có biết, em là Hồ thị phi còn anh là Đàm tiếu gia không?". Đúng dễ sợ. Số mạng của mỗi người được chọn sẵn rồi".

Tuy nhiên, Đàm Vĩnh Hưng cũng thừa nhận, anh cần bình yên, rằng việc mạnh miệng chỉ là cách để tự bảo vệ mình khi bị dư luận tấn công.
Anh nói: "Bình yên ai mà không cần. Có những lúc mình mạnh miệng, nói để trấn áp lại những áp lực, tự cho mình cái quyền bảo vệ mình nhưng bên trong rất nhiều chao đảo.
Cái nết của tôi là không muốn ai thấy sự thất bại hay cái thua của mình. Tôi có đau cỡ nào cũng lết về hang, về ổ mà chết chứ không cho ai thấy mình chết tang thương ngoài đường.
Cho nên, có những lúc tôi xù lên, tìm mọi câu chữ để bảo vệ mình. Tôi phải có phản ứng của mình, cộng với cái nết của tôi nên mọi người thấy tôi gấu gấu hơi láo láo, khó ưa nhưng mọi người chưa bị giống tôi. Khi chịu nhiều oan ức như tôi, mọi người sẽ thấy cần phải phản ứng ra sao".
Cùng với chia sẻ này, Đàm Vĩnh Hưng cho biết, anh không muốn im lặng. Trong câu chuyện kiện tụng ồn ào vừa qua, nam ca sĩ cho biết: "Nhu để nó đè mình xuống à. Có những chuyện cần nhu, cần im lặng. Gần đây, có những chuyện tôi khinh, không thèm làm lớn chuyện, chứ làm lớn chuyện là xong, là mệt với tôi.
Tôi không bao giờ làm gì mà không có lý do. Phải có lý do. Đừng hứa hẹn, đừng gởi hình ảnh nhà đẹp này kia, đừng hỏi ước mơ gì thì tôi đâu có trả lời. Tôi trả lời xong thì im, lờ đi thì buộc tôi phải có động thái".

"Ông hoàng nhạc Việt" cũng cho biết, thời điểm gặp biến cố liên tiếp từ kiện tụng tới cấm diễn, nhiều lúc anh chỉ biết tìm đến con để khuây khỏa.
"Mọi thứ dồn dập và liên tục. Tôi vừa cho phép mình đối đầu vừa tìm cách xử lý cũng vừa đón nhận. Mọi thứ khủng khiếp lắm. Có những lúc tôi chỉ biết tìm tới Polo. Chỉ khi chơi với Polo thì mọi thứ mới bị đè bẹp xuống. Thời gian đó, tôi thường xuyên ở cạnh con.
Có lẽ đó là sắp xếp của ông trời để đến ngày giờ đó, tôi sẽ gặp những biến cố đó và sẽ có 1 nơi, 1 thiên thần để tôi quên hết, phớt lờ mọi chuyện.
Còn chuyện của tôi, tôi đang làm đúng với luật pháp của 1 quốc gia cho phép. Tôi không làm sai, trong khi tất cả nguồn dư luận lại từ trong nước. Mọi người chưa từng biết những lý do ẩn sâu bên trong để tôi làm vậy. Đợi tới lúc xong đi, có xin lỗi tôi, tôi cũng không thèm, không cần nhận.
Nhiều người làm quan tòa phán xét, giáo dục công dân ghê gớm lắm. Bị đi rồi biết mình phải làm gì. Khi nào ở trong trường hợp của tôi, thấy 1.000 cái gạch đầu dòng phía sau câu chuyện thì biết mình phải làm cái gì. Lúc đó hết giáo dục ai, lo giáo dục mình trước".