Đại tá Đào Tiến, nguyên cán bộ Tổng cục An ninh - Bộ Công an, được biết đến là một người đa tài trong lực lượng công an nhân dân. Ông vừa vẽ tranh, viết sách, làm thơ (đã xuất bản 12 tác phẩm), vừa sáng tác hơn 100 ca khúc. Ở bất kỳ lĩnh vực nào, ông cũng mang đến tinh thần lạc quan, tình yêu thương con người và quê hương đất nước. Mỗi tác phẩm là một lời tự sự, một câu chuyện cuộc đời, là những trăn trở và khát vọng sống của người nghệ sĩ khoác áo lính.
Sắp tới, ông thực hiện đêm nhạc Khát vọng sống trước kỷ nguyên mới - chương trình tổ chức tối 19/11 tại Nhà hát Hồ Gươm, không bán vé để tri ân những người thầy và tôn vinh tinh thần sống tích cực, nhân văn của con người Việt Nam hôm nay.

- Năm ngoái, ông tổ chức đêm nhạc "Khát vọng sống", cũng không bán vé và quyên góp được hơn 10 tỷ đồng cho Quỹ học bổng Tô Hiệu - lan tỏa tinh thần hiếu học. Chương trình lần này ông dành cho những người thầy, hẳn có lý do riêng?
Đêm nhạc Khát vọng sống trước kỷ nguyên mới là bản giao hưởng của tình yêu, niềm tự hào và khát vọng được dệt nên từ những trải nghiệm suốt những năm tháng tôi công tác trong lực lượng an ninh. Tôi gửi gắm vào đó cảm xúc, ký ức, niềm tin của người chiến sĩ thông qua thơ, họa và đặc biệt là âm nhạc.
Đây là dịp để tôi tri ân những người thầy, không chỉ là các thầy cô trong trường học mà còn là những người đã dìu dắt, truyền cảm hứng và dạy tôi bài học sống, bài học làm người trong hành trình nghề nghiệp và sáng tạo.
Thực ra, tôi may mắn được nhiều thầy cô, đồng chí, đồng đội chỉ bảo, nâng đỡ. Nhưng có những người thầy đã để lại trong tôi dấu ấn rất sâu sắc. Khi mới lên Sơn La công tác, tôi gặp một chị - người đã dạy tôi rằng: "Em à, ở đâu có đồng bào là ở đó có nhà, có yêu thương”. Lời nói giản dị mà thấm thía ấy giúp tôi hiểu sâu hơn ý nghĩa của hai chữ "phụng sự".
Hay khi tôi được điều đi công tác biệt phái, đồng chí thủ trưởng trực tiếp đã căn dặn: “Sang bên đó rất vất vả nhưng hãy nhớ rằng ở đâu, lúc nào cũng có đồng đội bên mình. Cái quý giá nhất của con người là niềm tin".
Chính niềm tin ấy đã giúp tôi vượt qua nhiều thử thách, hoàn thành tốt nhiệm vụ và tiếp tục nuôi dưỡng tâm hồn sáng tạo.
Tôi mong khán giả sau khi nghe những thanh âm vang lên trong đêm nhạc, họ ra về với một tâm thế đầy yêu thương và tin tưởng - tin vào con người, vào cuộc sống, vào tương lai đất nước. Nếu âm nhạc của tôi chạm được vào trái tim họ, dù chỉ trong một khoảnh khắc, thì đó là hạnh phúc lớn nhất rồi.
- Là sĩ quan an ninh nhưng ông lại có tâm hồn nghệ sĩ, vừa sáng tác âm nhạc, viết thơ, lại vẽ tranh. Phải chăng nghệ thuật là cách để ông giãi bày những điều khó nói trong nghề nghiệp đặc thù của mình?
Đúng vậy! Hoạt động nghệ thuật là niềm đam mê, là nhu cầu tự nhiên trong tôi. Có những điều không thể nói bằng lời nhưng lại có thể thổ lộ qua một bài thơ, một nốt nhạc hay một bức tranh. Với tôi, mỗi tác phẩm là cách để đối thoại với chính mình, để cân bằng và chữa lành tâm hồn sau những tháng ngày nhiều áp lực.
Tôi tìm thấy sự chữa lành trong những ca khúc nói về con người Việt Nam, yêu thương, sẻ chia, sống nghĩa tình và không ngừng vươn lên. Khi nhìn lại chặng đường đã qua, tôi thấy mỗi nốt nhạc mình viết ra đều là một niềm tin nhỏ góp vào bản trường ca lớn của cuộc đời.
Ở tuổi này, tôi vẫn luôn tự nhủ phải làm việc, phải sáng tạo nhiều hơn, miễn là còn thấy điều đó có ý nghĩa.
- Vậy khát vọng sống trong kỷ nguyên của ông là gì?
Khát vọng sống, với tôi, không phải điều gì quá cao xa. Đó là tinh thần sống có đạo lý, biết trên kính dưới nhường, yêu thương, sẻ chia, lá lành đùm lá rách. Bước vào kỷ nguyên mới, chúng ta càng cần khát vọng xây dựng đất nước hùng cường, vì hạnh phúc của nhân dân. Tổ quốc là thiêng liêng, nhân dân là vĩ đại. Như Bác Hồ từng nói: "Việt Nam phải sánh vai với các cường quốc năm châu". Đó chính là khát vọng của nhân dân ta, cũng là thông điệp mà tôi muốn gửi gắm qua đêm nhạc này.
Ca khúc "Dưới ánh quân kỳ" của nhạc sĩ Đào Tiến













